Xuyên sách năm nào cũng có, năm nay tôi.
"Thuộc Tính Bệ/nh Hoạn Của Tổng Tài Bá Đạo"
Nhân vật chính Viêm, cỗ chiến đấu giữa tài bá đạo, bậc giới rút tiền.
Có bạch nguyệt quang yêu mà được, đáng tiếc đã lấy khác chồng.
Đây cũng là câu chuyện thảm thời đại học, chính giả nghèo tìm tình yêu đích thực, gặp nữ chính Tình D/ao. Tình mãi mới chinh được Viêm.
Nhưng lòng người, bố Tình bệ/nh nặng tiền, cô đành để lấy thiếu giàu có.
Lục chán nghe theo nữ phụ Chi. muốn, tổ chức đám cưới.
Sau mới biết, chàng nghèo năm chính là đại thiếu họ Lục.
Thiếu kia xử tệ Tình D/ao, thường xuyên bạo hành. còn tình cũ, bất chấp phản đình, ly Chi để lại nữ chính.
Hạ Tình cảm thấy có lỗi vì hắn, nhau, cuối cùng duyên.
Hiện tại tôi chính là Chi - công cụ bị ly hôn.
Hehe, có phân cảnh, mỗi tiêu vặt, chờ ly bồi thường.
Trẻ trung đã tiểu phú bà, tương lai tươi sáng đang vẫy gọi.
Trai trẻ, lội, đàn em, đàn anh...
Nôn đi thôi!
"Phu nhân, thiếu về rồi."
Trương m/a gõ cửa phòng.
Tôi bật dậy khỏi giường.
Cha vàng biến mất đã trở lại.
Dưới lầu, vest cài khuy chiếc cuối cùng, toát cấm dục. Vai rộng eo thon, tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, gương mặt như tạc từ ngọc.
Không hổ là chính truyện ngôn thiết chất!
Ngoài ngày đăng hôn, là lần thứ tôi gặp sau tháng.
Món ngon mắt, tôi nuốt nước bọt.
Sắc thị không, thị sắc.
Không bận tại, ngày đẹp chị em ta còn ở sau!
"Tối nay về cơm."
Hắn nói ngắn gọn rồi sofa nhắm mắt dưỡng thần, ràng nói thêm.
Tốt thôi, dù cũng là cha vàng, mặt tôi xã giao.
"Vâng, em chuẩn bị xong ạ."
Tôi lầu thay đồ.
Mười phút sau đã chỉnh trở xuống.
"Em xong rồi, đi thôi ạ."
Lục nhiên tốc tôi, mặt như khỏi nhà.
Tôi bận tâm, ta mà!
Lỡ phát tiêu vặt sao?
Tức gi/ận chỉ ảnh tốc ki/ếm tiền.
Làm công có tình cảm!
Lục xe trước, tôi đo rồi sau.
Tổng tài nào cũng kén chọn, có phụ nữ.
Không biết thuộc dạng nào, giữ khoảng là đúng.
Đang mừng thầm vì quyết định mình thì...
"Lên đằng trước."
Lục nhíu mày nhạt.
?
Không dám hỏi, tôi nhanh nhẹn leo ghế phụ.
"Mỗi 500 triệu, diễn vợ chồng mặn nồng mặt nhà, đừng quên."
500 triệu, quên được?
Yên đi sếp.
"Vâng thưa sếp, em hoàn nhiệm vụ ạ."
Lục liếc tôi cái khi nghe gọi "sếp", nói gì.
Suốt đường im lặng, ngột Trước cổng biệt họ Lục, đã đợi sẵn.
Lục đỗ tôi chuyên nghiệp khoác hắn.
Đến giờ việc rồi.
"Chồng ơi mình vào thôi."
Người khựng lại, cánh dưới lớp vest căng cứng.
?
Không biết chịu vì "chồng" hay cử chỉ thân mật.
Nhưng đang đứng mặt.
"Sếp ơi, mức được ạ?"
Tôi mỉm hắn, thầm hỏi.
Yêu cầu sếp là tuyệt cảm sếp là trên hết.
"Ừ."
Lục gật đầu, dắt tôi đi tiếp.
"Chi Chi, đứa về rồi à!"
Mẹ vui nắm tôi.
Dù sếp thích tôi, bố và nội xử tôi rất tốt.
Vì năm xưa nội họ chịu ơn tôi.
Hai vốn thân thiết. Khi mang th/ai Viêm, chúng tôi đã đính từ bé. Sau họ chuyển Kinh ăn, ít gặp nhau.
Gần bố nguyên chủ nhân họ đón tôi về, ép cưới.
Tôi xuyên qua vào ngày khi đăng hôn.
"Chi Chi về rồi à!"
Bố và nội họ lần chào.
Trên bàn ăn, hòa thuận.
"Chồng ơi sườn đi."
Tôi chuyên nghiệp gắp thức cho sếp.
Hắn miếng sườn bát, mặt đổi sắc gạt sang bên. Cả cơm cũng bỏ.
Đúng là tài kỹ tính!
"Reng reng~"
Điện thoại vang lên.
Cả bàn về hắn, chỉ tôi bình thản tiếp.
Chắc là nữ chính rồi.
Quả nhiên, lát sau nhíu mày bàn "Có việc đi trước".
"Lục Viêm, đứng lại!"
Bố đũa bàn.
"Tiểu Chi còn ở đây!"
Lục bước: "Tí nữa để cô ấy về". Nói rồi đi nhanh chóng.
Tôi nhẹ nhàng đặt đũa xuống: "Bố đừng lo, A bận việc để anh ấy đi. Công việc quan hơn".
Mẹ áy náy: "Khổ cho Chi Chi rồi, lát nữa sẽ m/ắng nó. Suốt ngày chỉ biết công việc, quan đình!"