Giữa việc mời anh ta ăn cơm và bị bạo hành trên mạng, tôi kiên quyết chọn cái trước.
Lâm Tư: 【Ngày mai, nhà tôi, livestream, ăn cơm.】
3.
Tôi mời Châu Sách ăn cơm tại nhà qua livestream, dưới sự chứng kiến của cộng đồng mạng, lần này chắc chắn không ai bảo tôi câu view nữa!
Khi Châu Sách đến, anh ta xách đầy hai tay quà tặng. Nhìn những hộp quà lớn màu đỏ tinh xảo, mắt tôi lập tức sáng rực. "Ôi, mang quà đến là được rồi, người đến làm gì?" Tôi nhiệt tình đón tiếp Châu Sách—
những món quà trên tay anh ta.
Châu Sách sững sờ, đứng nhìn tôi nhận lấy quà rồi bỏ mặc anh ta ngoài cửa.
Tuy nhiên, khi mở ra, đến lượt tôi ch*t lặng.
Chồng sổ đỏ nhà đất, một chùm chìa khóa xe, thẻ ngân hàng, ngọc Hòa Điền, vàng... và... cả một viên kim cương khổng lồ cỡ trứng bồ câu!
Tôi lặng lẽ ghì ch/ặt bàn tay r/un r/ẩy, mặt lạnh nhìn Châu Sách: "Tôi đồng ý với đơn xin ăn cơm của anh, không phải đơn xin kết hôn."
"Gì cơ?" Châu Sách quay lại nhìn tôi, vẻ mặt bối rối.
Khi anh ta ngoảnh đầu nhìn thấy đồ trong hộp quà, tôi thấy rõ hai chữ "kh/iếp s/ợ" trong mắt anh.
"Ch*t rồi, tôi cầm nhầm! Tôi lấy nhầm hộp quà cưới của anh trai tôi rồi!
"Anh ấy chắc chắn sẽ gi*t tôi mất!"
Nhưng ngay giây sau, giọng nói run sợ của anh ta biến mất khi thấy các món ăn trên bàn.
Châu Sách mím môi, im lặng giây lát rồi nói:
"Đây là gì? Món khai vị hay đồ tráng miệng?"
Súp lơ xanh xào tôm, ức gà x/é tay sốt chanh, bánh mì nướng bơ, nước sấu ướp lạnh.
Ừm... thì hơi nhiều rau củ, nhưng mà tốt cho sức khỏe mà!
Dưới ánh mắt chất vấn im lặng của Châu Sách, tôi trả lời theo kiểu chính thống: "Xét thấy chúng ta đều là diễn viên, cần kiểm soát cân nặng, nên tôi làm hơi nghiêng về đồ ăn gi/ảm c/ân."
"Ồ, kiểm soát cân nặng." Anh ta nhìn tôi cười mỉm, ý tứ mơ hồ, "Thế ra người hôm qua liên tục 5 ngày ăn khắp năm thành phố, nào bánh bao dầu cháo quẩy, nào há cảo đậu, lẩu nướng, món Tứ Xuyên Quảng Đông, rồi bánh ngọt bánh kem... không phải là cô à!"
[Hahahaha! Xin lỗi vì cười to quá! Nhưng Châu Sách cầm nhầm hộp quà buồn cười thật!]
[Anh trai Châu Sách là Châu Cảnh không phải mới đính hôn với tiểu thư nhà họ Giang hai hôm trước sao? Châu Sách chẳng nhẽ lấy nhầm hộp quà đi gặp nhạc mẫu rồi?]
[Mong anh Châu của chúng ta còn sống sót bước ra khỏi nhà.]
[C/ứu, hai người này cãi nhau sao lại có cảm giác CP kỳ lạ thế?]
[Ch*t rồi, nhân vật foodie của anh Châu sắp lộ rồi!]
...
Thôi được, tôi chỉ muốn tạo hình ảnh một nữ minh tinh ăn kiêng tự giác trước công chúng, hy vọng thay đổi hình tượng "5 ngày 5 thành phố, quái vật ăn uống" của mình.
Nhưng có vẻ như thất bại rồi.
Châu Sách lặng lẽ kéo ghế cho tôi: "Thích ăn có gì sai đâu, ăn xong rồi vận động là được mà?"
Thấy tôi vẫn đang phân vân, anh ta thoải mái nói: "Không sao, lát nữa tôi đi tập cùng cô."
Thấy Châu Sách đã thong thả xắn tay áo, lộ ra cánh tay lực lưỡng, gân xanh nổi nhẹ, khí chất kiềm chế phả vào mặt.
Tôi vô thức hỏi: "Tập kiểu gì?"
Anh ta có vẻ hơi bất ngờ, "Kiểu gì cũng được."
4.
Vị thanh mát của súp lơ và vị ngọt tươi của tôm hòa quyện trong miệng, nguyên liệu đơn giản trở về với cách nấu nướng thuần khiết nhất.
Thịt ức gà dai dai dưới sự hỗ trợ của chanh và ớt được nâng tầm, khiến người ta thấy mặn mà ngon miệng.
Sốt bơ được phết đều lên bánh mì nguyên cám hơi ch/áy, sự mềm mại và giòn tan va chạm trên răng.
Thêm một ngụm nước sấu ướp lạnh, xua tan chút nóng bức còn sót lại sau ngày hè.
Chẳng mấy chốc, các món trên bàn đã bị tôi và Châu Sách giải quyết nhanh chóng.
[Á á! Nhìn mà thèm quá! Biết thế m/ua mì ly rồi!]
[Hai người họ ăn ngon quá!]
[Đây là combo kỳ lạ gì thế, đội quái vật ăn uống?]
[Bao giờ mới có điện thoại ngửi được mùi vị chứ!]
...
Sau buổi livestream hôm đó, cư dân mạng đều đòi đến nhà tôi chơi.
Tôi và Châu Sách vì ăn quá ngon miệng, đã trở thành "món ăn kèm điện tử" của cộng đồng mạng hiện đại.
Chủ đề về việc tôi nấu ăn càng nóng không hạ nhiệt. Đồng thời, đạo diễn nổi tiếng Châu Lãng đã ngỏ ý mời tôi tham gia chương trình ẩm thực trị liệu "Hoa Quang Chiều".
Ý đạo diễn là quay tại sân nhỏ nhà tôi, cùng khách mời chuẩn bị nguyên liệu, nấu nướng, sau một ngày bận rộn tận hưởng khoảnh khắc hoàng hôn.
Sau khi so sánh số dư ngân hàng và th/ù lao, tôi lập tức ký hợp đồng.
Tôi biết Châu Lãng là đạo diễn nổi tiếng, khách mời chắc chắn không tầm thường, nhưng khi những chiếc xe van sang trọng dài ngoằng đỗ kín sân nhỏ nhà tôi, tôi vẫn sững sờ.
Ca sĩ đình đám Châu Sách, nữ hoàng phim ảnh đầy giải thưởng Trình Thanh, tân đế phim Tô Giản, MC chương trình nổi tiếng Hứa Du Ninh.
Ơ... anh mời cả nửa bầu trời giải trí đến đây à?
[Tôi là đồ quê, tôi thích xem!]
[Ôi trời... đúng là đạo diễn Châu Lãng, khách mời toàn siêu sao!]
[Nhiều người ở đây là lần đầu làm gameshow nhỉ, Lâm Tư may mắn thật, toàn đại ca hỗ trợ cô ấy.]
[Châu Sách lần trước đã livestream rồi, Hứa Du Ninh là dân gameshow lão làng, họ đến tôi không ngạc nhiên. Nhưng Trình Thanh và Tô Giản, toàn những người thần long kiến thủ bất kiến vĩ mà!]
...
5.
Khi đạo diễn giới thiệu nội dung chương trình, ánh mắt tôi cứ liếc nhóm khách mời, Du Ninh dễ thương quá, giống hệt trên gameshow!
Cô Trình Thanh đúng là có khí chất, tôi rất thích xem cô đóng nữ điệp viên, ngầu quá!
Thầy Tô Giản ngoài đời g/ầy đẹp trai lại lạnh lùng...
Châu Sách bên cạnh khẽ ho, ánh mắt khó chịu: "Có gì mà nhìn?"
Tôi phớt lờ ánh mắt anh ta: "Anh hiểu gì? Toàn những người bình thường không gặp được, nhìn một lần một ít!"
Châu Sách gắt: "Thế tôi cũng là người cô không thường gặp mà."
"Khác nhau."
"Khác chỗ nào? Cũng chẳng thấy cô nhìn tôi nhiều hơn?" Anh ta lẩm bẩm bất mãn.
Tôi định giải thích, giọng đạo diễn bỗng vang lên, giọng điệu chế giễu:
"Có người là học sinh tiểu học à? Còn rủ nhau thì thầm."
Mọi người đều nhìn về phía tôi và Châu Sách, thấy nữ thần cũng nhìn sang, tôi bỗng thấy ngại ngùng.
Đều tại Châu Sách.
Tôi trách móc liếc anh ta một cái.