Núi Biển Không Thể Hội Ngộ

Chương 2

30/06/2025 01:49

Cô gái này thanh mai mã của tên An. trung nhau, đại thi đậu chỗ, yêu xa suốt bốn năm. Sau khi tốt gái chọn đi nước ngoài, âm thầm chờ đợi, nhưng cuối nhận tin hôn. lẽ, trước đây lâu lại tin ly hôn chăng. Người bên kia thoại ngừng tin nhắn: "Tịch đối với gái đó tốt, ấy ở nước ăn được cơm nhà, liền chạy mẹ Thái Bình Dương ngàn dặm nấu cho cô. Đi nước chuyến đỏ nào, mỗi đi tìm phải ăn bánh màn thầu muối mấy tháng trời, bệ/nh dạ dày mà nặng Thảo nào, nấu ăn giỏi mà bản thân lại g/ầy gò. "Hồi trung họ còn nhau c/ứu con mèo hoang, giờ nuôi con cháu của Mấy con đem cho đi, định kỳ thăm lại, hẹn tiêm tẩy giun nhắc nhở, chưa nhiệm hơn anh." Thì ra, con mèo nhà thuộc lật trong album tìm ra tấm ảnh, bờ biển, có ngọn hải hai ôm nhau thân thiết. còn giác phúc khi ngắm tấm ảnh này trước nữa. đưa ra biển, tái kỷ niệm xưa, mọi điều tốt đẹp thứ chuyển khác sang Trong qu/an h/ệ với tôi, kiên trì yêu tha thiết khác. Điện thoại lại sáng lên, đối phương tin: "Tôi đủ chi tiết chưa?" r/un r/ẩy gõ chữ: "Đủ." giây sau, trả "Tốt thôi, quen nhé, tên An." "Tôi biết tên Chung Thanh." Đầu óc cứng, sau đó giác x/ấu hổ phẫn nộ tràn ngập toàn thân, nắm thoại, run bần bật.

5

Tôi xóa đi sửa lại gõ câu: "Đây vui đ/ộc của à?" Chưa kịp đi, cửa vang mở khóa. say khướt bước vào, dừng ở cửa xa: "Chung Thanh, chúng chuyện được không?" Lời chưa dứt, vào thoại tôi, loạng choạng lao tới gi/ật lấy, hấp tấp lật xem lịch sử chat. cất giọng khàn: "Còn nữa không?" buông thõng thoại, lắc chậm rãi, nhưng tỉnh khỏi nỗi thất đó, quỳ bên giường nắm tôi, thiết tha: "Chung Thanh, chưa nghĩ em." Câu này buồn cười thật. Sao có thể ra được chứ. đầy hoặc, nổi. Trong tôi, thua cuộc, từ buông tôi, cắn môi dưới, khóc. nghiêng đầu, ngây dại đàn ông trước mặt. rất đ/au khổ. khắc, tưởng mình "Tịch chúng chia hãy dọn ra khỏi nhà khô giọt nước tình rơi, cười từ. Trong chán nản này, bỗng biết ơn bản thân ngày trước chăm chỉ việc m/ua nhà. Giúp giữ lại chút phẩm giá trong tình tan nát này. "Em..." do dự, "hãy chăm bản thân tốt nhé." "Cút đi. nghĩ giờ quan tâm hợp phải châm chọc sao?" Cảm nhận lý trí vỡ, thở gấp, muốn trở thành kẻ thảm hại gào thét chất vấn yêu hay chưa. chưa động đậy. lớn giục: "Cút đừng đứng đây buồn nôn, đồ xxx..." đi, mất hết sức lực giả tạo, chui vào khóc nức nở. Khóc chừng, sao lại nghĩ An.

Lập tức bật dậy, kịp nước nước mũi, tìm thoại, ngón bay lướt gõ hai "Tôi dạn đoán, hẳn có cha mẹ thân, lịch sử chat này rất hợp cho chồng và đình xem. Internet mật, đừng tùy tiện quen "Rất nguy hiểm." xong, nhanh chóng ta, thúc chiến đấu. Váy cưới lọt qua cửa sổ chiếu lên, khoác cho đạm. chống xuống giường, x/é tan tành. Đối xử tốt với thế, cho hy vọng. Rồi cho biết, tất cả giả dối. chưa sở hữu thứ Độc hơn, khiến bắt ngờ tình yêu tin Đoàn Tử biết lẻn vào phòng, co mình trong lặng lẽ hơn. thuộc tôi.

6

Mấy ngày sau, trở nên u ám trầm chuyện gì xảy ra giữa Chỉ biết chúng chia tay. muốn giải im vệ trọng tội nghiệp. Người thân nhất Tiểu Mẫn an ủi: "Qua thì thôi, đừng phủ nhận bản thân." Câu này vào đ/au nhất trong Móng cắm sâu vào bàn nhưng dụng rơi lệ. Cô ấy hoảng ôm lấy Ngôn sao mà nhạt nhẽo, thực tế sao mà chua thân nhất ngăn thất chính mình. Ngày thứ hai sau chia tình Trong bị, mặt mộc, chưa gội, tâm trạng chán chường đi m/ua say. Còn vận vest chỉnh tề, tinh thần phấn chấn, đối diện gái tóc xoăn, hai cười rả, thi ly. Cử động đẩy cửa của lại, định Tiểu Mẫn đổi quán. Tiểu Mẫn nhanh nhẹn tới, gi/ật ly khỏi đổ hết chất lỏng màu vàng nhạt bật đứng dậy, khi đằng sau dữ lập tức mất, ủ rũ xuống.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm