Tối mẹ khắp nơi tôi.

Tôi vốn luôn quấn quýt anh, nên dượng đến khu vực gần trường.

Từ Chi tan học và cùng đám bạn đông đúc.

Bạn bè nghe nói gái cậu bị lạc, liền cùng nhau giúp ki/ếm.

Khi Tô Hiểu bồng – đang nức nở hơi – ra.

Từ Chi bất ngờ ngồi đất, toàn quần áo cậu ướt đẫm mồ hôi.

Sau đó, Tô Hiểu thường mang những con gái nhỏ đến thăm tôi.

Mỗi lần đều vui.

Không ngờ vì thế Từ Chi coi Tô Hiểu bạn, sẻ tư của anh dành cho ấy.

Từ Chi nắm tôi, rời khỏi đồn tạm giữ.

Tiếng thảm của Tô Hiểu dần.

17

Bố mẹ bảo dọn nhà, Từ Chi chối.

Anh sẵn một căn nhà, đề tên tôi.

Trước khi căn nhà mới có được, trở căn hộ nhỏ.

Nằm cạnh nhau giường.

Từ Chi nắm tôi, ngón ch/ặt.

Chúng trước, nhưng có chút biệt.

Một ngày nọ.

Tôi nũng nịu đòi chợ đêm đồ vặt.

"Anh à, quy định đỉnh chuỗi thức một sinh vật Linh trưởng, có quyền tự do thưởng thức chút đồ vặt mà."

Anh dắt tôi, cùng nhau chợ.

M/ua nhiều nguyên liệu.

Tôi nằm ghế sofa trò chuyện, anh trong bếp.

BGM nhạc đồng quê.

Từ Chi đeo dề hoạt hình khủng long chúa, hai niu bát đậu phụ thối.

Trên mặt rau mùi nhất và những khoanh ớt hiểm.

"Vi Vi, có muốn anh không?"

Ừm, một cầu hôn... đậm mùi vị.

Không lâu sau khi kết hôn, có th/ai.

Tâm trạng bất ổn, chọn.

Người đàn ông từng tung hoành ngang trong tài chính này, học tráng bánh, lạnh.

Tôi ngồi bàn ăn, thưởng thức đồ vặt bảo vệ sinh, vẽ tranh minh họa mới của mình.

Mỉm cười và từ đi.

Ngoại truyện: Từ Chi

Năm mười dắt theo một phụ nữ, và một cục bột hồng.

Bảo mẹ mới và gái của tôi.

Người phụ nữ dàng, bà nói cần gọi bà mẹ, mỗi đứa trẻ đều có mẹ của riêng mình.

Tôi chống đối dì, nhưng thật sự nỡ b/ắt n/ạt Tống Vi Vi.

Cô bé gái dì mang theo, khi tôi, đôi mắt cong cong nhìn cười.

Tôi ngang bướng, suýt nữa khiến mất mẹ.

Tôi thề sẽ đối tốt đời.

Năm mười tám Vi Vi một gái tuổi teen biết khoảng cách.

Bố và dì công tác, dỗ ngủ, cố hết chui vào lòng tôi.

Nhịp tim có chút lo/ạn.

Từ đó, bắt đầu ấy.

Tôi uy nghiêm của một anh.

Năm hai lăm cùng cũng mười tám.

Tôi sớm tự dối nữa.

Tôi đến thảo nguyên, định tỏ tình thì mẹ tôi.

Mẹ nói yêu tự do giờ khao viễn.

Tô Hiểu nói hiểu con gái.

Tình yêu năm mười tám tuổi đến cùng.

Thôi vậy!

Không có thì sẽ giờ mất.

Tôi sắp ba tuổi.

Dì sốt ruột, hỏi muốn gái thế nào?

Tôi thú nhận.

Dì chúc may mắn.

Vi Vi du học ngoài, hẹn hò vài bạn trai.

Tôi đều biết, đ/au lòng, nhưng tỉnh táo.

Tỉnh táo đến mức muốn đào tám đời tổ tiên của đối phương lên điều tra, thẩm định.

Nhưng Vi Vi nhanh.

Trước sinh ba ba bảo bạn trai em.

Nói xong liền hối h/ận, cho cơ hội.

Chúng bên nhau.

Trai tân ba ba lén lút học túc lâu.

Nhưng dám vượt qua hạn.

Tôi sợ sẽ chán nhanh, con đường lui cùng cho tôi.

Tôi trọng từng ngày bên nhau.

Cuối cùng.

Em nói tôi.

Đêm quá rũ, cưỡng được.

Hôm sau chạy.

Tôi say mèm, gọi điện cho bạn thân của ấy.

Con bé Thanh kia!

Từ nhỏ sợ sao? Sao chút tình nghĩa.

Nó hỏi ngày ngày giả vờ tình thánh, cho xem.

Mặt cái gì? Từ sẽ có nhiều niềm vui.

nói.

Cái miệng quan trọng dùng.

Tôi dùng!

Ngày đầu tiên trở mặt, và trêu ấy.

Em một chú nai nhỏ bối rối.

Chú nai nhỏ nôn ọe, có th/ai tôi.

Tôi dùng miệng, ngay thú nhận và dì.

Dì mặt mày bình thản, biểu cảm nhìn cả.

Bố đ/á vào mông đ/au tuần.

Ba lăm cùng cũng kết hôn.

Người dì gọi hai năm, đổi gọi Mẹ.

Đêm động phòng hoa chúc.

Ninh Thanh nói, mặt đi, vui nhiều hơn.

Quả nhiên!

Cái miệng quan trọng dùng!

Này!

Ninh Thanh! Bậc trí giả!

- Hết -

Thoải mái đi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

một quả dâu tây

Chương 7
Con gái ở nước ngoài gửi cho tôi một thùng dâu tây nghe nói rất đắt. Tôi vui vẻ rửa ba lần bằng nước muối theo lời dặn của con bé, đang định ăn thì đứa cháu trai chưa đầy tuổi khóc oà. Khi cho cháu bú xong trở ra, những quả dâu trên bàn trà chỉ còn trơ lại mấy chiếc lá. Ông chồng 35 năm chung sống trách tôi bất cẩn dùng rổ thủng đựng dâu. "Chẳng hiểu cả ngày bà làm cái gì, nhìn nước đổ đầy bàn này kìa". Cậu con trai nuốt nốt miếng dâu cuối cùng, mải mê chơi điện tử không ngẩng đầu: "Mẹ ơi dâu này ngon lắm, mẹ hỏi chị xem mua ở đâu đi, con muốn mua cho Kiều Kiều. Dạo này nó làm vất vả, con phải chiều nó chút". Nhìn vũng nước loang trên mặt bàn, tôi chợt thấy cuộc sống này thật vô vị. Tôi quay đầu gọi điện hỏi con gái: "Cái visa con nói với mẹ hồi trước, giờ làm được không?" Sau này, con gái đăng video tôi hái những trái dâu to ở nước ngoài, nụ cười trẻ ra chục tuổi. Hai cha con họ đỏ mắt. "Chỉ là mấy trái dâu thôi mà, sao không về nữa?"
Hiện đại
Gia Đình
Nữ Cường
0
Trao Hơi Ấm Chương 9