Bạn phòng nửa đêm gửi cho bạn tấm ảnh tự sướng đầy khiêu khích.

Không quên chê tôi: "Anh à, thân hình cò hương Thu khiến vất rồi."

"Không muốn nấy, muốn thử không?"

Đêm hôm đó, tiếng hét "Đồ vô liêm sỉ!" bạn Mặc

vang mãi trong ký túc xá dứt.

1

Giữa đêm khuya, ký túc xá đột giọng đàn ông.

Âm lượng đủ để từ giấc ngủ sâu tỉnh gi/ật.

Tôi bật dậy màn che giường, thấy - bạn phòng mới - đang lóng bấm đối diện.

"Đồ vô liêm sỉ! Đồ vô liêm sỉ!" trầm hùng h/ồn liên tục phát từ ta.

Hai bạn phòng còn lại bị đ/á/nh thức, nhíu mày về phía Tuyết.

Có lẻ vì ánh chúng chói đ/á/nh từ giường sàn.

"Rầm! Đồ...liêm...xẹt xẹt..."

Chiếc cuối im bặt, nhưng phòng dường vẫn âm thanh lúc nãy.

Cố giường, nhặt pro max vào lòng.

Tiêu hỏi giọng chịu: đêm làm trò thế?"

Cố đứng trần chân sàn, lệ nhòa cúi đầu: "Xin lỗi mọi người, hình bị virus. Thật sự xin lỗi!"

Tiêu cơn tức vào trong, thở "Ngủ sớm đi!"

Đang định màn che chợt đang dán mình chằm chằp.

Mái tóc váy ngủ toát, đôi vô h/ồn khiến mồ hôi lạnh chảy sống lưng.

Tôi ho "Có chuyện sao?"

Cố đáp, nhe răng gượng nhanh chóng trèo giường.

Buông màn che, càng nghĩ càng thấy lạ.

Giọng nói lúc sao nghe quen quen? Hành vi khiến lòng dậy ngờ.

Định thì phát hiện hộp chat bạn hiện tin nhắn.

Mở xem, là ảnh chụp đoạn chat chính Tuyết.

gửi tấm ảnh tự sướng cổ áo khoét sâu, váy ngắn cũn cỡn.

Đường cong nảy nở khiến liên tưởng đến bóng tối bên trong.

Nếu hai dòng tin phía dưới, khen body chuẩn rồi.

"Anh Mặc, thân hình cò hương Thu khiến vất nhỉ?"

"Không muốn nấy. Anh muốn thử không?"

Khoe khoang thì khoe, sao còn chê tôi?

Tôi cúi mình - đến nỗi nào!

đó phải đề chính.

Cố mới chuyển đến nay, tối qua ăn mới Sao số riêng?

Lướt tiếp tin gửi:

"Con bị đi/ên à? Bảo bụng ngất xỉu đòi friend xong gửi mấy thứ này."

"Bạn gái đẹp hơn nó gấp vạn lần!"

Sau đó là hàng tràng lời tạm lược bớt.

Tin cuối:

"Thu Thu ơi sao trả Đau à?"

"Anh qua đón ngay!"

Diệp học giỏi, bề ngoài đàng hoàng nhưng thực ngốc nghếch.

1h sáng, ký túc khóa cửa. Sợ cậu làm liều, cầm chạy cuối lang.

Vừa bấm gọi thấy máy nhạc.

Tôi hạ giọng: "Em sao, đừng làm dại."

Đầu dây bên kia nghe tiếng gió rít.

Tôi hốt hoảng: "Anh ngoài hả?"

Giọng uất ức lên:

"Anh đang bệ cửa sổ, định đạp máy lạnh nè!"

Thở phào nhẹ may kịp thời.

Phòng ở tầng 5. Lỡ xuống, sinh nhật tới phải tặng hũ tro cốt mất.

Nghiến lệnh: "Lập tức chân về, ngủ!"

Diệp lải nhải nũng Nghe tiếng đóng cửa sổ, tim mới yên vị.

Vừa ngáp vừa máy: "Sáng nói tiếp."

2

Về phòng, liếc giường - đang ngủ say sưa thở đều.

Đúng là viên xuất sắc, nếu tin Mặc, tưởng ngoan hiền lắm.

Sáng hôm sau dậy sớm mọi khi, chuẩn bị học.

Chưa khỏi cổng ký túc thấy đứng đó, ngước trời.

Áo đen bó dáng ngọc thạch, xuyên tán cây in bóng mặt c/ắt góc cạnh - tượng tranh.

Tiếc thay chàng hoàn mỹ lại cái miệng...

"Diệp Mặc!"

Cậu quay mặt bừng huơ đòi ôm.

Mừng thầm bạn cuối lãng mạn, chạy tới... bị chặn lại khi cách nửa bước.

Ngẩn mặt lên.

Diệp mỉm bí ẩn, khóa áo khoác phô bày bữa bên Dầu cháo bao, kẹp thịt. Thắt lưng còn cắm hai hộp đậu.

"Toàn ngon, đi!"

Tôi gắp miếng bao, lẩm bẩm: "May giờ b/án hàng rong, thì phải vào đồn anh."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm