Không Làm Công Chúa

Chương 3

15/06/2025 21:31

Quả nhiên, bố nghe xong lập quên mất chỉ còn biết xót xa.

Tôi muốn phá vỡ khắc ấm áp hai cha con, nhưng buộc lên tiếng:

"Bố dù hôm phá vỡ mười công nhưng tất cả do bố đặt ra. Chỉ bố gật đầu, vì thứ đổi."

"Dù sau viên phạm tương tự. Bởi đã đường bị trừng ph/ạt, tất nhiên đua nhau bắt chước."

Tôi thở dài, mặt đầy ưu tư: tài, sợ rằng quản nổi thuộc bố trở nắm quyền."

Người đàn ông biến sắc, ngâm giây lát rồi quyết: "Từ bắt Nghi nhà, cấm tiệt công ty. Con tự nhiên lý, bố hoàn ủng hộ!"

Tôi liếc Tạ Nghi, mỉm cười. Trong ánh hằn giả xử: "Vậy... đành cố gắng hết sức vậy."

5

Tối đó ngủ biệt thẳng căn hộ gần đó.

Trong bóng bóng men theo eo vào góc tường chật hẹp.

Vừa đầu, đôi môi đã bị đối phương chiếm đoạt bằng nụ hôn nồng nhiệt ẩm ướt.

Định đẩy thì bị khóa tay, đáp trả càng cuồ/ng nhiệt hơn.

"Chị à, hư..."

Tôi mất nhẫn, co gối đ/á/nh trúng chỗ hiểm.

"Ầm!"

Văn xuống rên rỉ, mặt điển trai nhó vì đ/au.

Vẫn quên cãi: vì hạnh phúc đời sau đừng đối với thế chứ..."

Tôi lạnh lùng: "Xem vẫn chưa đủ đ/au. thêm cước nữa không?"

"Không dám làm chị!"

Hắn vội đứng dậy, đầu chẳng kẻ cắn x/é đi/ên cuồ/ng nãy.

Ai ngờ kiêu nhất tập đoàn thị, trước mặt ngoãn vẫy đuôi?

Hắn điện thoại làm bộ lành: xem, những lời tán tỉnh nhảm nhí chị."

Từng chữ phóng túng trắng trợn.

"Chị dù là nhưng muốn block cô quá!"

"Block làm gì? Họ Tạ đã thông gia. Có đối tượng tự nguyện tới, sao nhận?"

Văn trợn hung hăng cắn môi tôi: "Ngoài chị ai hết!"

Sáng hôm sau nhiên thấy ngồi dưới giường vẻ h/ận.

Thấy tỉnh, hắn chớp hội hôn lén lên môi: chào sáng."

Tôi dịu dàng: "Cút."

Ánh hắn tối lại, môi - điềm báo nguy hiểm.

Quả nhiên, tiếng sau rời giường.

Kết nghiệm ADN đến.

Kết luận: Tạ Nghi và có qu/an h/ệ con.

Điều ngờ.

Nhưng kỳ lạ là cô và bố tôi... huyết thống!

6

Tôi lập quay biệt thự.

Bị Tạ Nghi thang tầng hai.

đắc thích rồi. Chị già quá, hơn cậu tới năm tuổi. Hai hợp nhau đâu. Em tuổi xứng đôi."

Lại thêm câu: "À, bố nghĩ vậy đó."

Định lấy bố dọa tôi? Thật buồn cười!

Giọng băng giá: ra. Tao có thời gian chơi với mày."

ngờ tiến sát, mặt dữ tợn: sốt ruột gì thế? Giờ bố chị thành rồi. Người yêu bé sắp thuộc em. Sao chị vẫn chưa đi/ên Chị gi/ận dữ, cuồ/ng nộ chứ!"

Tôi tay nhẹ, cô bỗng hét lên lăn xuống thang.

Đúng lúc phòng bố cửa.

Ông xông tới, giơ tay t/át tôi.

Tôi né tránh, ông lảo suýt ngã, lên: "Đồ hiếu! Đó là ruột mày đấy!"

"Em ruột ư?" lạnh: "Vậy sao ADN thế?"

Người đàn ông đờ đẫn.

7

Trong bệ/nh viện.

Bác sĩ dặn dò Tạ Nghi tổn thương nặng, tĩnh dưỡng.

Nhưng khuôn mặt cô hồng hào, trông còn khỏe hơn tôi.

Thấy bố mẹ, cô oà khóc: "Đều thích nên xin chị nhường. Nếu chị đã đẩy em..."

Bố lập phán: "Thiếu 20, hợp tuổi con. Còn mày 25 rồi, đừng mơ ăn cỏ non!"

"Họ muốn thân với Tạ gia, là chủ đôi bên!"

Tôi nhún vai: "Nếu bố thuyết phục Diệu, mừng."

Mẹ hành lang: nhường chút! còn nhỏ, trạng yếu!"

Tôi đ/ập nghiệm xuống "Mẹ có sinh đôi không, chính nhất. Tạ Nghi ruột, sao vẫn cưng chiều nó thế?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm