「Chị à, cái túi này và trái đều thật!」
Khoảng một sau ca phẫu im hơi lặng MXH.
Không ngờ mấy hôm khi đi giao tài liệu khách, tôi bệ/nh viện.
Cô đang gào ầm ĩ tại khám.
「Các người hỏng mũi tôi, chịu trách nhiệm sao? Cho bác trách ra đây!」
Thấy người dùng điện thoại quay TikTok, bệ/nh sợ ảnh hưởng danh liền cử bác đưa vào việc.
「Không Nói tại đây mọi người nghe!」
Giang mở ảnh cũ bảng rồi khẩu trang xuống.
18
Một chiếc mũi "bác Hàn" rõ. Chiếc mũi tròn trịa xưa vốn hài hòa với khuôn bầu bĩnh, đôi mắt to Giờ đây mũi cao lêu chóp mũi nhọn hoắt chiếc đ/âm vào trái táo đỏ, khiến người muốn thêm lần nữa.
Bác đ/ập mạnh hồ lên bàn: nhất đòi kiểu này chấp khuyên can! tôi tuân thủ quy trình, ca công, biến chứng. Nếu gây rối, chúng tôi sẽ công an!」
「Sao được? x/ấu hẳn đi...」
Ánh mắt chợt chạm tôi trong Mặt đỏ gà bị bóp cổ, lủi thủi bỏ chạy.
Tôi đuổi theo: 「Mũi Tây của chuẩn Sờ lên mũi mình: 「Cao hơn cả chị này.」
Ánh mắt nảy lửa: 「Đừng đắc ý! Em sẽ được! Em mãi đẹp hơn chị!」
Chuông điện thoại vang lên. Mặt tái mét, vội vã cúp rồi biến mất.
Có lẽ từ hôm ấy, hộp đã mở. q/uỷ nhe nanh múa vuốt, vồ lấy mồi đã nhắm từ lâu.
Sáng nọ, tôi nhận cuộc gọi từ công thu n/ợ: 「Chị chị gái San? Cô n/ợ triệu, một tháng nữa trả!」
Tôi bật cười: 「Tôi đoạn tuyệt với liên quan đếch tôi?」
Từ đó, điện thoại đòi n/ợ réo rắt mỗi ngày. Tính sơ trăm triệu. Nhưng hết.
Thị trấn nhỏ, quanh đi quẩn đâu người quen. Bạn bè đồng loạt liên lạc 「Chị biết đâu không? Hứa trả n/ợ trước hút!」
Kẻ 3 triệu, người 5 triệu, 8 triệu... đếm xuể.
Ban đầu, dùng tiền m/ua xe, m/ua bằng, chơi chứng khoán. ngập ảnh sang chảnh khiến người tưởng phất lên thật. Thế nên khi tiền, ai nghi ngờ.
Kẻ nặng lãi vá gió thổi bờ rào. Hôm nay no đủ, mặc mai đói rá/ch. Quen trong hào nhoáng, tưởng mình công chúa bẩm sinh. Ngập trong lời đường mật, dám đối sự phũ phàng, chỉ biết mượn đi/ên đến khi sụp đổ.
Giang biến dấu vết. Người quen đăng ảnh khắp với dòng trạng thái: "Cảnh kẻ l/ừa đ/ảo! liên hệ tôi!"
Cuối tháng Giêng, mẹ tôi gọi Giọng ngọt mía lùi: 「Nhan Nhan sắp nghỉ Tết chưa? Về ăn nhà nhé!」
19
Tôi đặt tập tài liệu xuống, ra hành lang: 「Dì có việc ạ?」
Bà mình: ơi, mẹ đây mà!」
「Xin lỗi từ các vị bố từ tôi, tôi thể gọi mẹ được nữa.」
Bà ấp 「Đó nói gi/ận thôi mà...」
「Dì, bận.」 chặn lời: 「Thôi cúp nhé.」
「Đừng!」 Giọng bà nghẹn biết San rồi chứ?」
「Người đến đòi n/ợ suốt, sơn đỏ khắp cửa, ngân hàng với tòa án chất đống. Biết sao giờ?」
「Trả đi.」
「Lấy trả? Xe cửa đạc trị đều bị tịch rồi! Thằng Tống Trí tên l/ừa đ/ảo! Nhan Nhan à, cao giúp gái đi, nó m/áu ruột rà...」
Bụng tôi réo ùng ục. Nhớ ra mình ăn tối, tôi lạnh lùng: đã cảnh Tống Trí đơn giản. Thôi, đi ăn đây.」
Tôi chặn số bà ta. Bà dùng đủ số lạ nhắn tin van hứa sẽ đối công bằng, thậm chí hỏi han vụn Nhưng kẻ từng bị sương sáo đ/á/nh lừa, sao tin lần nữa?
Dù họ lòng hối mặc kệ. thứ thương nữa.
Hai Tống Trí hẹn tôi dùng bữa: xem vở hay.」
Hắn đứng dưới tòa nhà trong áo khoác lông màu camel. Gió đông lồng thổi bay lá khô x/á/c. Hắn đầu mỉm cây tùng hãnh giữa bão tuyết.