Kẻ Xa Rời Tình Yêu

Chương 5

08/06/2025 18:46

Tôi rút hết mình để c/ứu ta.

Sau này mới biết, cha v/ay nặng lãi biển t/ự t*, chủ bắt thân x/á/c trả n/ợ.

Tôi giấu trong phòng trai.

Chủ ngầm lần lượt đến.

Anh dám ra đường, dám tiếp xúc với ai.

Khi học đại học ở phía đối thành phố, ở trong phòng đối máy tính, sống những tháng tuổi trẻ một bóng m/a.

Kỳ nghỉ thi thoảng về, dẫn c/ắt tóc m/ua quần ăn uống, lúc ngoan ngoãn vô cùng, đen càng sáng rỡ.

lặng lẽ đưa 100 nghìn tệ, nói là sinh hoạt tháng tích cóp tư quỹ phiếu.

Vốn dĩ xuất thân sang, kiến thức uyên bác.

Kiểm chứng nhiều phát hiện thiên này của anh, giao 2 triệu bồi t/ai n/ạn xe của gia đình.

Anh dám liều.

Tôi ôn tồn nói: "Đời người, liều thì liều một phen".

Mắt chớp chớp.

"Thất bại thì sao?"

"Thì thất bại."

Tôi nhìn anh.

Anh thắng.

2 triệu giờ tăng gấp mấy chục lần.

Sau này, tư của mạo chuyển ổn định, nhưng nhuận tháng kinh người.

Tài đó chung.

Nhưng dùng.

Anh cũng dùng.

Mấy nay, ngày co mình trong căn phòng ấy, đối máy tính, giao tiếp với ai ngoài đời.

Trừ tôi.

...

"Cô Anh, cô định ly với rồi à?"

A hỏi.

Tôi nhìn ra ban công.

Chỗ từng cây phong đỏ giờ để vệt mờ.

Tôi thở dài: "A Ti, nói xem, đàn coi trọng nhất gì?"

A chau mày suy nghĩ.

"Theo lẽ thường, lẽ là: danh dự, sự nghiệp, gia đình, bạn bè."

Tôi mèo xuống, dậy vỗ nhẹ váy.

"Vậy thì từng một, từ tính."

11

Ban chú ý nhiều.

Đó là clip tổng camera an ninh chuyển mạng ngoài, cảnh sinh hoạt gia đình thực tế.

Tiêu đề cảnh mọi chú ý an ninh camera.

Dần dần, phát hiện lạ.

[Đôi nam nữ trong thư phòng hình tình.]

[Đúng rồi! Vợ mặc đồ ngủ vừa nhau cuồ/ng nhiệt! Trông đàn đạo mạo thế dám trăng hoa trong nhà!]

[Mặt đàn này quen quá, giống thầy giáo trường tôi...]

[Comment trên, hiểu ý bạn, không?]

Bình luận cuối được like nhiều nhất, đẩy rồi bị khắp diễn đàn trường.

Sinh dậy sóng.

[Trời ơi, nhìn nhầm à? Đây thầy Thẩm khoa sử sao?]

[Thầy Thẩm vốn túc đạo đức, sao làm chuyện này? Chắc giống thôi...]

[Phóng to xem, trên giáo trình lịch sử, bìa sổ dấu hiệu trường, nói gì nữa?]

[Tôi là học trò cô Anh, x/á/c nhận hình ảnh rõ ràng: Thẩm Bạch khoa sử ĐH XX, ban tình!]

Kẻ đạo đức giả dễ giới trẻ c/ăm phẫn.

Sinh đồng loạt kêu gọi thầy Thẩm minh oan. Không thấy động tĩnh, áp lực ban giám hiệu, thậm chí livestream trước tòa hành chính.

Sự việc leo thang, trường ra thông báo:

[Về nghi liên quan giảng trường, trường đang tra. Để đảm bảo trường sư phạm, tạm đình công tác giảng dạy của giáo liên quan.]

...

Thẩm Bạch bước vào lúc đang đắp nạ trên ghế bập bênh.

Đi vài ngày, tụy hẳn: râu xồm xoàm, quầng, g/ầy thấy.

Nhưng giữ vẻ nghễ.

"Video và thông đều thấy rồi?"

Giọng căng dây đàn.

Tôi khẽ "Ừm".

Anh xa nhìn tôi, cao giọng:

"Vì chúng là vợ cần giải thích: đó là giả! Bị chỉnh sửa!"

"Anh cảnh sát, nói trừ khả năng hacker nước ngoài c/ắt ghép để câu view."

"Tóm lại, bị h/ãm h/ại, và Hạ những cử nh/ục nh/ã đó. Em yên tâm đi."

Căn phòng chìm vào im lặng sau tràng lời thép.

Tôi ngước nhìn.

Anh ưỡn ng/ực trước tay nắm dáng vẻ bất đắc dĩ.

Nhưng mím ch/ặt, quá hừng hực.

Như chiến sĩ ngoan cường trước kẻ th/ù.

Tôi suýt bật cười, may nhờ nạ che giấu.

"Không thắm, nhẹ không?"

Tôi hỏi khẽ.

Thẩm Bạch thoáng cứng.

Rồi hỏi bằng giọng châm biếm:

"Em nghĩ sao?"

Tôi nhẹ nhàng nói:

"À, chưa nói với anh, cậu rồi."

Thẩm Bạch nhíu mày: về?"

"Trình đó."

Thẩm Bạch trợn mắt:

"Cậu khi nào? Sao anh?"

Ánh vượt qua anh, dừng ở phía sau.

Anh gi/ật mình lại:

Trình xám xịt cửa.

"Thẩm Bạch! Mày dám cư/ớp vợ tao!"

Hắn lên.

Một nặng đ/ập thẳng vào Thẩm vang tiếng đ/ập đùng đục.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

HỆ LIỆT THIÊN ĐỒNG - PHẦN 1

Chương 11: Chết đuối
Lúc còn học tiểu học, thanh mai trúc mã của tôi c/h/ế/t đuối. Hôm hỏa táng, tôi nhớ cậu ấy thích ăn khoai lang nướng nhất, nên đã bỏ vào quan tài hai củ khoai lang. Nghĩ lại, khoai lang phải nướng chín mới ăn được, còn sống thì cậu ấy đâu có ăn được. Người ở nhà tang lễ nói với tôi, lát nữa đưa vào lò, là sẽ nướng chín thôi, thanh mai trúc mã nhất định có thể ăn khoai lang nóng hổi. Sau đó... trong lò t/h/i/ê/u xác, liền tỏa ra mùi khoai lang nướng. Tối hôm đó đi ngủ, tôi luôn cảm thấy có người giật bím tóc của tôi, còn ở bên tai gọi tôi là “Đồng Đồng". Người thường làm vậy chỉ có thanh mai trúc mã của tôi, nhưng cậu ấy c/h/ế/t rồi mà. Chắc chắn là tôi đang nằm mơ thôi. Ừ, nhất định là mơ.
5.31 K
6 [Đam mỹ] Thước Phạt Chương 18. Độc thoại của Phó Kim Triêu

Mới cập nhật

Xem thêm