Bạn cùng của tôi nổi tiếng trong giới giải trí người đẹp ngốc nghếch.

Khi tham gia trình ẩm thực, cố tình gia vị tạo nhân đoàn meo: đúng ngốc phân được đường đường và muối muối."

Khi được giao đi ôm ch/ặt chậu cây ở tiệm hoa chịu buông, nũng nịu chủ tiệm: chưa từng hoa bao giờ, sợ hoa tiền lắm. về vài nếu trả tiền."

Cho ngày, biết rõ tôi dị ứng vẫn cố tình bỏ vụn cháo của nghĩ ít đâu."

Tôi thẳng tay t/át hàng trăm khán giả xem livestream.

Cả mạng xã hội đồng thanh: Đánh hay!

01

"Xin lỗi, nhỏ đã đầu óc được linh lợi, phân được muối muối và đường đường."

Tiền đuôi sam, bộ tội nghiệp.

Chúng tôi trình "Cuộc Sống Mơ Ước".

Chương trình tế được ghi nông thôn, các khách được giao ngày.

Ngày đầu quay, tôi bốc thăm ăn, các khách ra đồng cấy lúa.

Đáng lẽ cấy lúa, Tiền bỗng về nhà.

Giọng ngọng ngào: phụ nè."

Tôi nhìn nướng buổi chiều nguyên túi đường vào.

Món xào trở món lịm, canh gà biến nước đường.

Tôi hít sâu: "Cậu ở ruộng sao?"

Tiền vặn vẹo hai ngón trỏ chạm nói:

"Hà biết cấy lúa, đạo diễn về phụ."

Là bạn cùng 4 năm, tôi biết rõ ngây ngô của chỉ giả tạo.

Tôi đảo mắt: "Dù phân được muối đường, nguyên túi vào?"

Tiền đỏ mắt: ngốc lắm, biết nên bao nhiêu."

02

Sáu khách cực nhọc buổi cồn cào.

Về nhà phát hiện Tiền hỏng, đều liếc ánh trách.

Tiền càng đỏ dậm chân gi/ận dỗi:

"Đều Hà ngốc người bụng, ph/ạt mình hết thức dở tệ này."

ngồi bàn, bát canh gà, vừa uống đã "Eo... dở ẹc."

Tiền ch/ặt tay cổ vũ:

"Không sao, Hà nhất định hết được!"

Tôi nhíu mày, thấy x/ấu hổ sao?

Tiền nhồi nhét như sóc dự hạt, hai má căng.

bĩu nhìn tôi:

"Cậu x/ấu tính, chỉ biết n/ạt Hà. Nhiệm của cơm tối Hà tốt phụ gánh họa."

Tôi kh/inh khỉnh cười:

"N/ão phân bò bít kín à? người tuổi chứ trẻ lên ba!"

Tiền cảm thấy xúc phạm, khóc nước mắt:

"Hu... Sao có thể nói Hà."

xông đ/ấm nhè nhẹ người "Cậu Hà khóc, đ/á/nh đ/á/nh cậu."

03

Nửa đêm 12 giờ, tôi chơi điện trên giường.

Tiền ôm gõ cửa:

"Bụng Hà đ/au đưa Hà đi viện gấp."

Đến bệ/nh bác chẩn đoán viêm dạ dày dặn dò:

"Chú ý uống, đừng bãi."

Cả đoàn thức trắng đêm.

Tôi đóng viện xong, nhìn số kinh ít ỏi nửa tháng tới, dài.

Tiền bĩu môi:

"Sao dài? tiếc tiền chữa bệ/nh Hà à? X/ấu tính!"

Tôi lạnh lùng: "Cơm tối ý ăn, tôi ép."

Tôi 500 kinh lên đầu giường: "Cho cậu."

Tiền tròn xoe: "Cho Hà tiền gì? Nấu của sao?"

Tôi lạnh: "500 dùng nửa tháng, ngày 34k, 11k. Tôi đủ khả năng cơm 8 người 11k/bữa."

Tiền khóc thút thít:

"Hà mệt, an ủi mỉa mai. Hà đã hết hỏng rồi, khó. gh/en tỵ vì hơn à?"

Tôi hít sâu: "Đồ n/ão phẳng!"

Tôi đ/ập tiền người ta, đi.

Tiền gào khóc: "Cậu x/ấu! Hà tuyệt giao cậu!"

Các khách lắc đầu ngán ngẩm, máy dám biểu lộ.

04

Hôm sau, Tiền đuôi sam, đeo balo đứng tôi:

"Hà đi đây. Đừng tưởng ai được."

Tôi nhếch mép: dễ thế mai nhớ dậy sáng nhé."

Đúng bốc thăm xui quá mới này.

Sáng đi về ngay.

Dọn dẹp bếp cơm 8 cân đối khẩu vị từng người. Nấu dọn, chưa kịp nghỉ đã lo tối.

Khách cấy lúa đi ngủ, tôi dọn bếp mới được nghỉ.

Tiền chống nạnh: "Hừm! n/ạt Hà thế này, khi lên sóng fan m/ắng te tua."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm