Bốc Toán Tử · Hoa Bỉ Ngạn

Chương 16

06/09/2025 09:45

“Tiêu Liệt, ta là con gái của Sầm Man Châu và Liễu Dung Dữ.”

Gương mặt hắn co gi/ật đi/ên cuồ/ng, đôi mắt lệch lạc như muốn trào m/áu. Ta ném tờ hoàng biểu vào mặt hắn, quay đi: “Mang chén Hạc đỉnh hồng cho hắn uống đi.

Sau khi Tiêu Liệt ch*t, xõa tóc che mặt, nhét trấu vào miệng để h/ồn phách không dám gặp người đời, có miệng khó than.”

Liễu Dung Dữ đứng chờ ngoài cửa, mắt đẫm lệ: “Man Châu, Tiểu Liễu nhi của chúng ta đã trả th/ù cho nàng rồi.”

Ta khẽ sửa lại: “Nương nương, con cùng phụ thân đã báo oán cho người.”

30

Tiêu Liệt ch*t, ta sai người quẳng x/á/c hắn xuống bãi tha m/a. Trong qu/an t/ài quốc tang chỉ đặt một chậu Mạn Châu Sa Hoa đỏ rực.

Ta cũng thả hậu cung của Tiêu Liệt ra khỏi cung. Ngày Lương Quý Nhân xuất cung, ta đích thân đến D/ao Hoa cung tiễn biệt.

Ta cảm kích nhìn nàng, nếu không có mật đạo do nàng mở ra đêm cung biến, Liễu Dung Dữ đã không thể dẫn quân vào cung.

Lương Quý Nhân gọi ta một tiếng “Bệ hạ”, khóe mắt lệ rơi. Vãn Thu lau nước mắt cho nàng, lén đặt chiếc ngũ sắc “Tương Lân Ái” vào tay nàng.

Thấy ánh mắt ta tò mò, Lương Quý Nhân e lệ giải thích: “Sắp đến Thất Tịch Khất Xảo, con gái trong dân gian nếu để ý chàng nào thì tặng vật này.”

Ta chợt nhớ Lữ Đạo Vi cầm “Tương Lân Ái” nói “Nàng không hiểu đâu”.

Sau khi Lương Quý Nhân đi, Vãn Thu không muốn dọn đến Càn Thanh cung, vẫn ở D/ao Hoa cung nuôi chim sẻ, trồng đầy Mạn Châu Sa Hoa.

Yên Vương dâng quốc thư chúc mừng nữ đế đăng cơ, xin tăng hạn ngạch muối quan. Ta cự tuyệt thẳng thừng. Liễu Dung Dữ từng dạy: Kiềm chế dân tộc du mục chỉ có muối và sắt.

Năm hai mươi tuổi, bá quan dâng sớ: “Xin Bệ hạ lập Hoàng phu để kế thừa tông miếu.”

Nhìn đống tấu chương và danh sách tuyển chọn, ta đ/au đầu không thôi.

Ưu tú thì sợ tham vọng, tầm thường thì không ưa. Khi Lữ Đạo Vi báo “Nhật Nguyệt hợp bích, đại cát”, ta bỗng hỏi: “Hay lập khanh làm Hoàng phu?”

Lời vừa thốt, ta chợt nhớ Tịnh An sư thái nói ta “khắc phu”, vội vã xua tay: “Chỉ đùa thôi.”

Lữ Đạo Vi mắt chùng xuống: “Nhưng thần nguyện lắm.”

Ánh nhìn rơi vào “Tương Lân Ái” trên đai lưng hắn, lòng ta chợt mềm: “Hãy hợp bát tự của ta. Nếu xung khắc thì thôi.”

Lữ Đạo Vi vui như mở cờ, bước đi như gió cuốn. Áo tay phất phới tựa tiên nhân.

31

Ba ngày sau, hợp hôn đại cát. Ta hạ chỉ lập Lữ Đạo Vi làm Hoàng phu.

Liễu Dung Dữ và Vãn Thu đều hài lòng. Vãn Thu tạm rời D/ao Hoa cung, ngày đêm chuẩn bị cho đại lễ thành hôn.

Đêm động phòng, ta lại thấy Lữ Đạo Vi như thuở sơ kiến. Hắn tóc đen áo đỏ dưới ánh long phụng chúc, gương mặt tiên phong đạo cốt điểm xuyết hồng trần.

Trong phòng tịch mịch, tim ta đ/ập thình thịch. Lữ Đạo Vi nuốt khan, tay đưa lọn tóc rơi của ta về sau tai. Ngón tay ấm áp lướt qua má, như đ/ốt ch/áy cả không gian...

Sau hôn lễ, Liễu Dung Dữ lại xin từ quan: “Triều đình đã ổn định, bệ hạ có Lữ đại nhân. Thần muốn về Nam Cương cùng Man Châu.”

Ta nhìn chiếc áo bào phất phơ trên thân hình g/ầy guộc, mái tóc điểm sương của hắn, lòng đ/au như c/ắt. Chất đ/ộc trên bàn cờ đã h/ủy ho/ại thân thể hắn.

Cuối cùng, ta gật đầu: “Con hiểu.”

Liễu Dung Dữ mỉm cười: “Tiểu Liễu nhi, nguyện một đời vì dân, phúc trạch thiên hạ.”

32

Hai năm sau, ta hạ sinh công chúa. Nhưng Lữ Đạo Vi ngày một suy nhược.

Thái y không tìm ra nguyên do. Ta sai người tìm Tôn lão thần y, nhưng hắn cũng lắc đầu: “Lão phu bất lực rồi.”

Ngồi bên giường nhìn Lữ Đạo Vi ho khan, ta bỗng thấy bơ vô cùng...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nói Một Đằng Làm Một Nẻo

Chương 22
Năm tháng huy hoàng nhất, tôi bỏ ra 10 triệu tệ bao nuôi một nam sinh nghèo. Chơi chưa đầy một năm, tôi thấy chán, liền đá gã đi. Không lâu sau, hắn ta ôm cả xấp kế hoạch kinh doanh cùng mấy chứng nhận bằng sáng chế đến tìm tôi, mắt đò hoe, hứa rằng hắn có thể nuôi tôi rồi. Khi ấy tôi đang trái ôm phải ấp, chỉ cười lạnh, bảo hắn ta cút càng xa càng tốt. 5 năm sau. Tôi vừa ngâm nga vừa rửa xe cho khách. Một chiếc Bentley màu đen chậm rãi dừng lại bên cạnh. Cửa kính hạ xuống...ô hóa ra là người quen. Một tấm thẻ đen được đưa tới trước mặt tôi: “20 triệu, một năm.” “Rửa xe à? Thế thì chắc phải rửa đến kiếp sau mất.” Lục Tri Cẩn lạnh lùng mở miệng: “Ngủ với tôi.”
208
5 Thai nhi quỷ Chương 27

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

[BOYLOVE] CÓ ANH THÍCH EM

Chương 11
Tôi là một người câm, vừa ngốc nghếch lại hậu đậu. Tôi có một người anh trai hoàn hảo và xinh đẹp, ai gặp cũng thích. Đến cả người bạn trai của tôi cũng thích anh ấy. Bạn trai xem tôi là thế thân, ở bên tôi nhưng lại nhung nhớ anh trai tôi, liên tục gửi thư cho anh ấy, còn ép tôi phải bắt chước anh trai. Bạn thân của bạn trai rất ghét tôi. Anh ta liên tục chê bai, gây khó dễ cho tôi, còn xúi giục bạn trai: "Tao nói nghe, bỏ quách tên này đi. Người gì đâu mà xấu xí quê mùa còn bám dai, đã thế còn bị câm, không bằng một nửa anh trai cậu ta. Không xứng, bỏ đi." Tên bạn thân ra sức mai mối cho bạn trai và anh trai tôi. Cuối cùng khi anh trai tôi về nước thì bạn trai chờ không nổi, tàn nhẫn đưa ra lời chia tay rồi bỏ tôi một mình đến tìm anh trai. Hai người sánh vai bên nhau, tỏ tình rầm rộ, chính thức yêu đương. Tôi còn chưa kịp đau lòng thì thằng bạn thân đó đã chạy đến tìm tôi, bẽn lẽn ngại ngùng nói: "Em, biết là em chưa sẵn sàng đến với cuộc tình mới, nhưng có thể cho anh cơ hội không? Anh biết thừa tên ch.ó ch.ết đó không xứng với em, nên anh đã trăm phương nghìn kế chia rẽ hai người để em nhìn rõ bộ mặt thằng chả. Anh thương em lâu lắm rồi, bỏ quách thằng cha đó đến với anh được không? Anh hứa sẽ trân trọng nâng niu em, yêu em gấp vạn lần!" Tôi: ??? Ủa alo! Anh ơi trong kịch bản không có viết như vậy!
Boys Love
Chữa Lành
Đam Mỹ
1
Vượt Rào Chương 16
Ám Hỏa Chương 6