Cảnh 1: Màn điện hiện thông báo livestream bị khóa. cười cong phần còn phụ thuộc vào cư dân mạng và số phận của cô ta rồi...
"Mẹ ơi."
Tôi chớp mắt, quay đầu nở nụ Hạo môi phịu: "Chị kia ồn quá, còn đ/á/nh cả sát. Con không học theo lớn thế đâu!"
Tôi cúi xuống hôn trán con: "Con nói lắm!"
Cảnh 8: Toa tàu yên tĩnh. nửa, hành khách mệt tiếng nói chuyện lướt điện thưa dần. Duy giọng ồm của gã đàn ông áo sơ mi đứng ghế vọng.
Tôi liếc nhìn gã và phụ cạnh, nhắm mắt trầm tư. Bỗng giọng lên: "Kéo ghế mày lên!"
Tôi mở mắt. Hóa ra cụ hành định ngả đụng phải gã doanh nhân sau. Vẻ mặt biến sắc thấy gã đàn ông cơ cuồn đeo dây chuyền to Bà ta lầm bầm: "Tôi ngả ghế liên quan anh?"
Gã gầm gừ: tôi đấy!"
Người phụ đeo kính tròn mặt đưa tay xua: "Thôi anh."
Một chị trung niên đứng lên nghị đổi chỗ. Khi cô "cao tỷ" đứng dậy, tôi chợt nhớ kiếp trước - chính gã đàn ông này khiến Hạo bị chấn thương tâm lý những cú đạp ghế đi/ên lo/ạn. Nỗi đ/au như x/é lòng khiến tôi ch/ặt tay.
Cảnh 9: Đang lúc cảm xúc trào, tiếng sột soạt phải lên. Bà cụ mặt đầy uất ức dọn rác. đứng dằng vệ sinh, cố ý để khe cửa hở ta tới gần.
Tôi giả vờ điện to: "Đúng rồi! Cặp tình nhân đó khai chuyện bẩn thỉu ngay vợ. còn quay được clip đây!"
Khi về chỗ ngồi, tôi cố ý "quên" điện trên bồn rửa. Hai phút sau, cụ trả điện với nụ cười gian Liền tiếng ghế dữ dội lên - ta ngả đầy thách thức khiến cặp đôi mây mưa gi/ật mình tách mặt mày nhốn nháo...