Năm lớp 9, trai lấy tr/ộm 10 tệ của hàng xóm.
Bố cái mặt tôi: 'Con cắp đúng không?'
Tôi ông lại tiếp: 'Còn dám
Tôi tiếp phủ nhận, những cái liên tiếp khiến mặt bầm dập: 'Mau sang xin Vương đi!'
Con trai hàng xóm lục được tờ 10 tệ mới tinh trong túi trai, bố lập tức đổi giọng: 'Trẻ con, hiểu chuyện.'
Mẹ khuyên tôi: 'Mau xin bố bố hiểu lầm chịu lắm.'
*
Đêm đó, thu xếp bộ 30 dặm đường bà ngoại.
Bố mẹ và bà như nước lửa, nói hồi bà bài chứ tham dự.
Đôi câu đối đỏ trên gỗ đã phai trắng, gõ mười trong gió lạnh mới tiếng bước chân.
Bà mở nhưng ngưỡng: 'Đến làm gì?'
'Làm ruộng.'
Bà hừ mũi liếc rồi vào, hỏi nguyên do.
Mười bưng bát mì: 'Ăn cút ngay.'
Tôi đầu: 'Cháu về.'
Bà lạnh lùng: 'Bố mẹ đâu?'
Không đợi trả bà chế nhạo: 'Cũng đồ dụng.'
Tôi vừa húp mì vừa khóc, nước mắt hòa nước dùng.
Đêm ấy tối đen như mực, bao trùm cuộc đời như hoang mạc lối thoát.
*
Mẹ đúng ngày cũng giặt nấu nướng đưa trai.
Công lại, chỉ mình giúp bà.
Bố làm đã ngon sẵn.
Em trai báu vật nhà, mẹ bảo trai được bếp kẻo rước q/uỷ.
Mỗi tối thứ tư gà, bố và mỗi người cái.
Mẹ bỏ toàn rau gh/ét 'Ăn vào, này tiền thảo mẹ.'
Tôi gà bố hết miếng: 'Mẹ cũng ăn.'
Mẹ đột nổi gi/ận: 'Đồ hèn mạt đòi gà? Ăn rau
Tôi mặt, nước mắt rơi bát canh rau nhạt nhẽo.
Tối rửa bát, thấy thỏ của rau non mơn mởn.
Hóa thua cả cưng của em!
*
Từ đó hiểu: ai thương tôi, chỉ quan tâm trai.
Thành tích đứng top 3 lớp.
Giáo viên chủ nhiệm gọi văn đỗ nhất trường đâu.'
Thấy hiểu, thầy dụ dỗ: 'Vào trường Tam chắn đỗ.'
Nhất trường trường điểm, mỗi hàng học sinh Thanh Bắc.
Trường Tam trường tệ nhất, ai đậu đại học.
Tôi đầu: 'Không đi.'
Thầy đùng đùng nổi gi/ận: 'Được nước làm tôi!'
Tối đó, kể chuyện bà khi cùng bà trồng tỏi.
Bà ch/ửi ầm 'Đồ đức! Chắc trường chia hoa
Bát mì tối hôm ấy thêm quả trứng.
*
Hôm trường, gặp bố đang đưa trai học.
Thấy tôi, bố mắt sáng rỡ: Nguyệt! Lại đây!'
Cái tên Nguyệt 'Chiêu Đệ' hay 'Vọng Đệ' vì bố mẹ tôi... giản biết viết chữ 'Đệ'.
Hồi đăng khai viên bị gọi họp, tự điền tên.
Hai người ng/uệch ngoạc viết nổi chữ 'Đệ', cuối cùng đặt Lý Nguyệt xong.
Thấy bố cười tươi lòng dâng trào dự cảm lành.
Quả nhiên, bố kéo tay hào hứng: viên bảo đăng trường Tam được thưởng 300 tệ! Trời đấy!'
Tôi giằng tay ra: 'Con đăng ký! Con nhất trường!'
Thầy giáo nói 'Thôi bé này cao ngạo lắm.'
Bố tức gi/ận tôi: 'Đồ chó lời!
Đồ mặc, đồ học hành... cái bằng tiền tao? học đâu học! Không tốt nghiệp cấp hai làm!'
Mẹ năn nỉ: Nguyệt à, đừng gi/ận bố. Mấy hôm bố lo lắm.'
'Con gái học nhất trường làm gì? Cuối cùng cũng lấy chồng.'
'Nghe mẹ hứa sẽ chồng tốt.'
Lời đe dọa của bố khiến tim thắt lại, tương lai mẹ vẽ như ngục!
Không!
Tôi lấy chồng!
Không trở bản của mẹ!!
Nhưng ngọn trước mặt khiến ngạt thở.
Lối thoát ở đâu? tìm thấy!
Ánh sáng đâu? thấy!!
Đúng lúc tối sầm mặt mày, tiếng gào khóc lên giải c/ứu tôi:
'Trời tội! Sao đẻ đứa bạc bẽo thế này!!!'
Bà chống xông tới, bất chấp ánh mắt mọi người, vung đầu bố mẹ tôi!