Gió Đêm Thiêu Đốt Trái Tim

Chương 5

06/06/2025 14:31

「Thẩm Tri Ý, đồ hồ Dám quyến rũ trai còn hại Tây Châu ca! có biết nhục Sao có thể trơ trẽn thế!」

Tôi mở mắt, thản nhiên nhìn Ly.

「Cô biết nhục từ lắc lơ chạy thèm thuồng chồng tôi. thật thời buổi này lại có kẻ muốn làm tam mà dám ngang nhiên thế.」

Giang há hốc mồm dám ch/ửi

Bởi trước luôn nhường nhịn

Thực riêng ấy, trọng và chuộng nhà Triệt.

Tôi mẩn gói chiếc bánh mang biệt thự gia, thường xuyên chuẩn bị Triệt, quên tặng nhỏ Ly, ngay bảo nhà tặng mỹ phẩm.

Tôi dốc hết sức lấy lòng gia.

Nhưng kết quả là: bánh bị đổ sạch, cáp bị vứt đi, vài ngày lại s/ỉ nh/ục tôi.

Thậm chưa kịp rời đi, nghe thấy tiếng cười lưng.

Ấy vậy mà vẫn kiên trì.

Chỉ vì hi vọng chấp thành gia

Chỉ vì Triệt.

Yêu quả thực thứ khiến con quá/ng!

Cái đêm Triệt ôm Lan công khai tình bệ/nh quá/ng của dường như hẳn.

Từ đó, thế của nên trẻo lạ thường.

Lúc ấy mới trước kia mình ng/u biết

Sao có thể quên mất trước hết chính mình"?

Thứ tình tự rẻ rúng hạ mình xuống bùn đen, bản chất của hoa tình yêu.

Hoa tình có thể nở rộ tưới bằng nước

Giang mặt tôi: 「Thẩm Tri Ý! Đừng lấy tấm ảnh photoshop rồi ảo tưởng làm Phó phu nhân! cái thá Cũng đòi đứng Phó Tây Châu!」

Tôi nhìn phía đàn lưng ta, cười 「Cô thiển cận thật đấy. Chồng Không cứ hỏi trực tiếp ấy xem.」

Giang mắt gào lên: 「Tây Châu ca làm gì thèm để mắt tới loại đàn bà như cô! sao trơ trẽn thế!」

Giọng nam tử vang lên lùng: trai chẳng gì, đáng bị thu công cụ tội rồi ch/ôn sống.」

「Còn vợ bao lâu mới cưới để m/ắng nhiếc. Biến trước nổi gi/ận.」

Giang khóc bỏ chạy.

Tôi nằm lòng Phó Tây Châu cười đ/au bụng.

Phó Tây Châu bất lực: 「Lần nhớ đôi co, nãy chưa xả hết năng lượng.」

19

Tôi và Phó Tây Châu sống những ngày tháng thần tiên bên bờ biển.

Thỉnh thoảng nghe Triệt viêm dạ dày, nhiệt sụt cân, nhưng ngoài mọi thứ đều hảo.

Tôi mình ngày càng thể rời Phó Tây Châu.

Anh ấy hảo centimet: trai giàu có, chu đáo lại "giỏi giang".

Khi thì ngọt lúc lại cuồ/ng dã, thoảng còn hơi đi/ên điên.

Đúng chuẩn tưởng của tôi.

Nhiều bị đ/è dưới thân, thầm trách sao tỉnh ngộ để lỡ mất Phó Tây Châu bao năm.

Từng đời Triệt.

Ấy vậy mà hơn tháng, lao vào lưới tình mới.

Tôi lâu lắm rồi Triệt.

Hóa học thuyết 21 ngày nghiện có thật.

Chỉ cần 21 ngày thói quen mới, hoặc đoạn tuyệt thói quen cũ.

1-7 ngày đầu: Kìm hắn.

7-14 cảm thấy tiếc nhẹ.

14-21 Đã quen cuộc sống có hắn.

Nhưng mình buông bỏ Triệt ngay từ giai đoạn đầu.

Tôi chợt hiểu, từ một trước bắt đầu ngoại tình Lan, vọng rồi.

Sự đi của tích tụ tổn thương.

Những ngày Phó Tây Châu, ban ngày ấm đêm bừng

Tôi gác công việc vốn diễn hạng 18, nhưng dành dụm nhiều sống.

Chỉ có điều phiền toái là...

Một hôm tắm xong, mình tăng 5 cân.

Phó Tây Châu trần ôm lấy tôi: ăn thả ga, nuôi được.」

Tôi nắm lấy tay tôi: 「Anh biết cách gi/ảm c/ân tại giường...」

「Phó Tây Châu! ngày 3 lần, muốn ch*t à!」

「Tri Ý, em chính sinh mệnh của anh...」

...

Khi Triệt điện, hai bao cao su nằm thùng rác.

Phó Tây Châu bắt máy hộ tôi.

「Thẩm Tri Ý, rồi đấy! Anh sắp ch*t bệ/nh em định nào chăm sóc anh?」

Giọng Triệt đầy tức vang lên.

Tôi mơ màng vì bị Phó Tây Châu "tr/a t/ấn", ú ớ: 「Gắt thế... ngủ đây...」

Phó Tây Châu ôm vào lòng, giọng đầy dịu dàng: 「Ngoan, ngủ đi.」

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ly Hôn Xong Tôi Thành Tỷ Phú

Chương 11
Tôi vừa ký đơn ly hôn, tình địch đã thuê sát thủ quyết lấy mạng tôi – may mà hệ thống chen ngang, tiện tay tặng tôi danh phận tỷ phú để tôi nằm phơi nắng đếm tiền và cười vào mặt bọn khốn Ở đây, đàn ông yêu đàn ông là chuyện thường ngày, kết hôn công khai, hợp pháp hóa cả tình lẫn tiền – chỉ có yêu sai người mới là tội ác. Và tôi là con chó liếm ngoan ngoãn nhất bên cạnh Trịnh Dạ. Khi anh ta yêu, tôi tự giác lùi về tuyến sau. Khi anh ta chia tay, tôi là người đầu tiên mang đến sự an ủi. Tôi lặng lẽ nhìn anh ta và mối tình đầu chia chia hợp hợp, suốt tám năm trời. Cho đến ba năm trước, khi họ lại cãi vã không ngừng, Trịnh Dạ trong cơn tức giận đã kết hôn với tôi. Anh ta nói mình như chim mỏi cánh trở về tổ, cả đời còn lại chỉ muốn dừng chân vì tôi. Nhưng ngay hôm qua, mùi nước hoa quen thuộc của mối tình đầu lại vương trên cổ áo anh ta. Đêm đó, anh ta đưa cho tôi một tờ thỏa thuận ly hôn. Tôi nhướn mày, cầm bút ký tên mà không chút do dự. Bên tai, tiếng thông báo của hệ thống vang lên vui vẻ: [Đinh! Hai mươi triệu đã vào tài khoản. Chủ nhân, cuối cùng chúng ta cũng có thể rời khỏi cái mặt phẳng rác rưởi này rồi!]
0
4 Hung Trạch Chương 22
7 Vân Môi Chương 19
12 Vân Chi Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm