Trong đoạn ghi âm phân tích tỉ mỉ lý do làm sai cách giải đúng. Cuối thêm Bài biết cứ hỏi nhé. Hức hức, quá đi. Đúng giờ cơm. tròn xoe lê chân ra khỏi học: 'Con phải...' gật đầu lịa, yêu biết bao. 'Có phải trốn vào nhổ gai xươ/ng rồng không? đ/âm con lần mà con cứ nhổ hoài, nó lốc rồi này.' Đối muốn chuyện cho bạn cái đảo ngồi vào xới cơm lịa: 'Con nhanh đây, lát nữa phải ôn bài. Tuần sau thi giữa kỳ, điểm thấp phải mời huynh.' liếc mấy lần, cuối nhịn được: 'Con yêu, họp rồi, chuyện thể bét lớp nữa không, thử thách lên chót sao?' Mẹ vào lưng bố: 'Đừng tạo cho con!' suýt phun cơm: lỗi, nhịn được.' Tôi... 7 Trong sau cũng ngủ ôn bài. Các bạn trong lớp ngạc nhiên ban đầu dần trở nên quen Thậm cá phá lời nguyền chót không. trơ trẽn mời tham gia cùng. điều tra rồi. vài cá là bộ, số đều nghĩ vẫn bét bảng. Mấy cá ngược dòng là Nhu, Phó Mặc, và... chót? quyết định rút trăm tệ, cá là thứ sẽ Đến phát hiện trùng hợp qua, nhưng liếc sơ. Không suy nghĩ sâu hơn. Đang h/ận trong góc chót lẩm bẩm xắc. Gieo lần nữa để kiểm tra. Ồ, thì ổn rồi. Hôm sau kết quả công bố. Khi bước vào ánh mọi đều khác lạ. Chuyện gì thế? lao lên bục giảng bảng điểm. Tìm tên mình trên xuống. Hạng nhất: Hạng nhì: Phó ... Áp chót 5: Tam Áp chót 4: Lý Tứ ... Bét bảng. Cả choáng váng. Cảm giác bàng hoàng dâng phải vịn vững. Lúc chót kem bước vào: 'Để mình lên bét không.' Thấy bảng điểm khóc thét: 'Ch*t, sao vẫn chót? đặt hết tiền mừng tuổi vào rồi Không cam lòng, kỹ ơi, toán sao 60 điểm? toàn chọn bừa Rồi gãi đầu ngước trời: 'Hay là tổ tiên hộ?' chằm vào điểm toán 58 cày cuốc mãi được. Trời ơi, muốn khóc Không biết sống nào. Cảm giác mọi chế giễu tôi. Những trước đây tựa nhạo báng tôi: 'Xem kìa, gắng làm Cuối vẫn bét lớp thôi mà.' Về nhà, khóa cửa phòng. Không muốn muốn sách, muốn ôn vựng. Đằng cũng chẳng đẹp gì. gõ cửa, chỉnh đốn tâm trạng rồi mở cửa nụ cười. Cô bừa bộn hỏi: 'Sao học?' ậm ừ: 'Chán muốn học.' Cô vai dịu dàng: 'Dám đột phá là giỏi lắm rồi. tập tính trễ, kiến thức tích lũy bây giờ lẽ phải thể hiện ra.' Trễ? Là vậy sao? Nghĩ tuần. thật x/ấu hổ Không biết các bạn chế nhạo nào. Mấy nên trốn ở nhà tránh Đúng họp về. vào 'Con gái giỏi quá! Chỉ, giáo viên chủ nhiệm khen con hết lời, cả lớp con khích lệ mà hăng hái hẳn! Lần sau đi họp nhé!' Mẹ cũng nói: 'Cô giáo cũng khen Nhu nữa, lo con thích nghi ai ngờ nhất, hai vợ chồng vui lắm.' Khen thì dễ hiểu, nhưng khen Đúng nhận tin nhắn Phó 'Anh xin bài thi em giáo, bộ lắm. Chiều mai quán phê phân tích lỗi sai.' Có nên tiếp tục không? Học! Học cho ch*t dịch! 9 Trước khi ra khỏi nhà sau, đọc sách trong khách hỏi: thế?' kể nguyên văn tin nhắn Phó Mặc. Tay sách khựng lại, sắc mặt vui. cuối gì. Tới quán phê, Phó đợi sẵn. bước tới, Phó bài thi cặp: 'Nào, đầu thôi.' Ban đầu tập trung nghe dần dần tập Phải công nhận, Phó giảng bài rất đẹp trai. Đường nét góc cạnh quá hoàn hảo. Sao trước giờ thấy nhỉ? Có lẽ trước đây thấy màu mè. Phó phát hiện lơ đễnh, dùng bút gõ nhẹ lên đầu cười: 'Không tập trung.' Liếc đồng hồ: 'Được tiếng rồi, giải lao vươn vai, hệ kiến thức trong đầu. Chợt nhớ phản ứng trước khi đi, tò mò: 'Anh hiềm khích gì Phó ngơ ngác: 'Không mà? ít tiếp với hỏi vật lý nâng cao thôi.'