「Thế sao? Giờ đây tổng đã nữa, đã mới rồi.」
「Chuyện tự ấy, bảo chút nữ tính nào, xem mình đàn ông. nói các đàn sẽ thích đàn bà mạnh mẽ đâu...」
「Ai thèm đàn thích? tình xạo...」
「Thôi chỉ làm thuê, xen chuyện ta. Khôn h/ồn đắc Nam, sắp làm bà đang đắc ý đấy.」
...
Những lời này, tâm.
Chỉ âm thầm rút ruột ty.
Nhưng ngoài, vai nhân hảo, xuyên cãi với vợ bị bạc, khiến ngày càng lộng hành. nói:
「Làm nữ mức đúng thảm hại.
「Giữ nổi trái tim đàn ông, cam tình nguyện làm thuê hắn.
「Chẳng lẽ biết, ki/ếm tương lai đều thuộc về em sao?」
Tôi giả vờ gh/ét m/ắng thậm tệ, tuyên sẽ ly hôn với khiến mãi chỉ kẻ trốn tránh ánh sáng, kích động ép chính nhận danh phận.
Quả nhiên rơi bẫy giăng sẵn.
Nhưng trước vố.
Đứa bé của dĩ giữ được, nhưng vu oan cố ý ngã từ thang xuống rồi khóc "Chị Ân ơi, em gh/ét em, nhưng thể em..."
Dù sau camera ra minh oan, khăng buộc gh/en t/uông m/ù địa đ/ộc á/c.
Tôi tranh cãi ích.
Khi ký giấy ly hôn, nói:
「Chúng bên nhau mười năm, đâu cần làm nhau mất mặt. Giờ em đã hết hành hạ nhau nữa.
「Mạnh lên, đưa ra kiện đi.」
Tôi 50% cổ phần toàn bộ nhà cửa, xe và mặt. đầu đồng ý, nói: "Vậy ly hôn, làm kẻ của hai làm hoang."
Ánh hắn nhìn ấy, từ gh/ét biến h/ận th/ù.
Nhưng quan tâm.
Tôi rõ, chàng trai năm xưa chỉ trong mắt, đã ch*t tự trong dòng chảy thời gian.
Người cần giữ, nhưng xu.
Nghĩ rồi viện.
Vừa tới cửa phòng đã tiếng cãi vã, tiếng khóc của gái...
09
Khi bước vào, co ro trong góc đầm đìa mắt. hét bảo biến đi, trong tầm tay. hắn mới dịu giọng:
"Ân, em anh?"
Ánh sáng trong hắn, nếu xuất hiện trước khi gặp Nam, lẽ đã mềm lòng.
Đây ánh khi hắn rõ.
Giờ đây, chỉ nôn.
Tôi cố tỏ ra bình thản, xuống cạnh giường dành: "Giang muốn ly hôn không? Anh muốn ở bên em mãi.
"Hôm nay em nói rằng, em đồng ý.
"Nhưng với kiện chữa trị điểm vết thương."
"Thật nắm ch/ặt tay làm sao tin được?"
"Đồ ngốc, mới chỉ ký giấy ly hôn, chưa tất thủ tục. Về mặt em vợ anh. Anh đồng ý, em muốn được."
Hắn nửa tin nửa ngờ, tiếp tục kích:
"Mười năm, đã bên nhau trọn mười năm, quãng đường dài thế, làm sao em thể vì bước lần mà hết tình cảm?
"Điều em từ đầu chỉ đầu.
"Vì đã x/á/c định rõ, Nam, em, chướng đâu còn."
Cuối cùng hắn hy vọng, gật đầu lia lịa.
Mắt hắn lấp lánh nước.
Khi phòng mổ, hắn dặn đi dặn "Khi ra, muốn nhìn em đầu tiên..."
Tôi mỉm cười: "Được, yên đi."
Nhưng trong lòng rõ, nếu ca mổ công, hắn muốn đầu chắc tôi.
Sau khi hắn vào, bước gằn giọng:
"Nhiệm vụ của xong đi? hắn à?
"Đừng mơ, khi hồi phục ký ức, hắn sẽ hắn chị."
Lần đáp, mẹ hắn sẽ thay trả lời.
Quả nhiên, bà ra:
"Im miệng! Ai dám chắc ca mổ Nếu ký ức hồi phục, hắn Lý Doãn Ân sao?
"Mi chỉ tam, thân phận!
"Nếu vì mi, tình trạng hắn đã tệ thế. mi mất bình mi sao?"
Kiều đỏ mặt tía tai nhưng thể cãi lại.
Vì gì mẹ hắn nói đều sự thật.
Giang với ký ức tuổi, nhân cách chưa hoại, trung tuyệt với tôi. kẻ bằng nhuốc nhơ khiến hắn phẫn nộ khi mặt.
Thời gian chờ đợi nhạt. nhận tin nhắn từ môi giới bất động sản, nói đã nhiều xem nhà. Không gì bất ngờ, căn nhà đó sắp b/án.
Tuyệt.
Loại bỏ liên quan khiến trạng thoải mái.
10
Đèn phòng mổ tắt.
Giang ra.
"Ca mổ công. Chúng đã lấy hết m/áu tụ trong sọ. Nếu biến chứng, ký ức nhân sẽ sớm hồi phục."
Mẹ hắn ơn rối khóc nức nở.
Tôi lạnh lùng c/ắt ngang: "Vậy... cần nhỉ? về trước."
Không đáp lại, giữ.
... Đúng thuê thôi.
Cũng được, sao xong.
Trở về, hẹn gặp cặp đôi sắp cưới.