Để ủng hộ sự nghiệp của anh ấy, tôi dùng số vốn ban đầu hệ thống cung cấp, mở một công ty video nhỏ dựa trên kinh nghiệm từ thế giới cũ, chỉ để tăng độ phủ sóng cho anh. Những ngày đó, tôi thường xuyên cùng anh tập luyện, đối thoại kịch bản đến tận khuya. Khi nhận được vai nam chính đầu tiên, đạo diễn hỏi tại sao buổi thử vai diễn xuất trôi chảy thế, anh nói vì bên cạnh mình có nữ chính xuất sắc nhất. Anh nói, nữ chính đó chính là tôi. Sau này, việc chúng tôi trở thành người yêu dường như là lẽ đương nhiên. Anh không giỏi nói lời ngọt ngào, nhưng đêm khuya thường thì thầm mình thật may mắn vì gặp được tôi. Anh sẵn sàng hủy bỏ công việc hiếm hoi chỉ vì tôi ốm, thức trắng đêm chăm sóc. Cũng có khi bay về giữa lúc quay phim bận rộn, chỉ để cùng tôi qua một cuối tuần. Rồi anh cầu hôn, hệ thống x/á/c nhận nhiệm vụ hoàn thành. Tôi từ bỏ thế giới cũ ở lại đây vì anh. Nếu câu chuyện dừng ở đó, mọi thứ vẫn ngọt ngào như kẹo bông. Nhưng hạnh phúc cổ tích thường kết thúc ở lễ cưới, bởi những chương sau thường không như mơ. Đêm kỷ niệm 3 năm, chúng tôi đi ngang quán bar. Ở đó, anh gặp Trần Linh Linh đang bị c/ôn đ/ồ s/ay rư/ợu b/ắt n/ạt. Ánh mắt lạnh lùng thường ngày của Tạ Thịnh hiếm hoi dâng sóng. Tôi thấy cô ta khóc thút thít trong lòng anh, kể lể chuyện bị cha mẹ nuôi ng/ược đ/ãi , bỏ học sớm đi hát rong b/án rư/ợu ki/ếm sống. Từ đó, anh dốc toàn lực giúp đỡ cô. Giới thiệu vai diễn, dẫn đi gặp đạo diễn, dùng qu/an h/ệ cho cô đóng nữ chính phim mới. Đưa cả vào công ty video của tôi, tặng cổ phần, bảo tôi dạy quản lý. Trực giác đàn bà mách bảo điều bất ổn khi Linh Linh ngày càng vượt rào thân mật. Hai năm qua, không ít lần tôi gh/en t/uông cãi vã. Nhưng anh chưa từng vì tôi mà lạnh nhạt dù một phân với cô ta. - Hy Hy? - Tạ Thịnh nhìn tôi bất động trong lòng - Em sao thế? Người hơi lạnh, có khó chịu đâu không? Tôi lắc đầu: - Tối nay anh sẽ ở nhà chứ? Anh ngập ngừng: - Đương nhiên rồi. Lời chưa dứt, chuông điện thoại vang lên. Tôi liếc đồng hồ, đúng 23h59. Quả nhiên... - Anh ơi, nhà em hình như có tr/ộm - Giọng Linh Linh nghẹn ngào - Em sợ quá, đang trốn trong nhà vệ sinh, anh qua được không... Cánh tay bên hông buông lỏng. Tạ Thịnh đứng phắt dậy, mặt căng như dây đàn: - Gì cơ? Em khóa cửa lại đợi anh! - Tạ Thịnh. - Tôi bình thản nắm vạt áo anh - Anh vừa hứa tối nay ở nhà. - Anh qua xem tình hình rồi về ngay - Anh cúp máy - Cô ấy ở một mình, không có ai giúp. Để xảy ra chuyện thì sao? - Thế em thì sao? - Tôi ngẩng mặt - Anh đi rồi, em cũng một mình. Lỡ em gặp nguy hiểm thì tính sao? Anh sững người: - Nói gì lạ vậy? Em làm sao mà nguy hiểm? - Có khi ch*t đấy. - Tôi cười nhạt. Ánh mắt chạm nhau. Có lẽ vì bị cản đường, anh bóp thái dương: - Tô Hy, sao em cũng học theo thói vô lễ vậy? Lúc anh đi quay phim, em ở nhà một mình suốt có sao đâu? Ch*t với chóc kiểu gì? - Em đã nói nhiều lần - Tôi nện từng chữ - Em không ưa Trần Linh Linh. Anh không nghĩ đơn giản là cô ta cố tình gọi anh đi vào đêm kỷ niệm hôn lễ sao? Đêm kỷ niệm 4 năm trước cũng thế. Cô ta kêu khó thở, cư/ớp Tạ Thịnh đang ăn bánh về nhà mình. - Cô ấy chỉ muốn khiêu khích, làm em buồn nôn, chứng tỏ anh coi trọng cô ấy hơn... - Sao em luôn đ/ộc địa suy diễn về một cô gái cô đơn như vậy? - Tạ Thịnh mặt đằng đằng - Tô Hy, Linh Linh là người thế nào, anh lớn lên cùng cô ấy nên rõ nhất. Cô ấy như em gái anh thôi. Giờ cô ấy gặp nạn, phản ứng đầu tiên của em không phải giúp đỡ mà là nghi ngờ? Em nhất định phải m/ù quá/ng thế sao? - M/ù quá/ng là anh! Em chưa từng thấy đứa em gái nào đi đóng couple với anh trai cả! Tạ Thịnh sững sờ: - Đóng couple là công việc của nghệ sĩ. Giờ em lấy cả chuyện này để công kích cô ấy? Có bực tức gì để anh về nói sau! - Anh xong nốt việc sẽ quay lại ngay - Anh với tay lấy giày - Để lỡ xảy ra chuyện, em lại hối h/ận thì sao? - Ừ, nhỡ đâu em ch*t mất. - Tôi cúi mặt cười khẽ. Mặt Tạ Thịnh tối sầm: - Anh không hiểu em giở trò gì, nhưng nguyền rủa người khác ch*t là quá đáng. Cánh cửa đóng sầm. [Em đã cho anh cơ hội rồi.] Dù không hẳn vô tình, nhưng khi phải chọn giữa em và Linh Linh, em luôn là phương án bị buông bỏ. Thứ khiến anh thay đổi cảm xúc, khiến anh nổi gi/ận với em, mãi mãi là cô ta. Hệ thống thở dài: [Cô thực sự quyết định rồi?] Tôi gật đầu. [Ừm, tôi sẽ gửi yêu cầu kết thúc nhiệm vụ nữ phụ. Dù không có tiền thưởng nữ chính nhưng được về thế giới cũ, khôi phục sức khỏe, được chứ?] Nữ phụ ư? Tôi cười đắng. Quả đúng thế. Giọng nói cơ giới vang lên: [X/á/c nhận hoàn thành nhiệm vụ nữ phụ. Chủ thể có muốn rời khỏi thế giới này?] Tôi nhìn trăng ngoài cửa sổ...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
9 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm