Hắn cố chọc vào đỉnh đầu bình thản đón lấy cây gậy.
"Cây m/ua, thích ư?"
"Vậy rồi, chú cái này b/án bao nhiêu? Coi như tiền mừng tuổi cho cháu. Bao nhiêu rồi, là lần đầu tiên lì xì đấy!"
Lão già r/un r/ẩy về phía gi/ật phắt tờ giấy tờ vụn.
Tôi thản nhiên bảo giúp dọn dẹp, lại cho chú lấy một xấp giấy khác.
"Ông thích cứ cho đã, rất nhiều bản photo."
"Mấy tờ giấy lộn này, được."
Ông lão mặt "Mày... mày... hiếu!"
Mấy chữ này bao qua nghe nhàm tai. có trái ý, lập tức gán cho hiếu.
"Chú Lâm, đợi ấy đưa về. Nhớ quay video làm bằng chứng hãy quay lại."
Bà lão trừng hằn học.
"Đừng tưởng biết mấy mưu m/a chước q/uỷ đều bày ra. biết điều, may chút sinh hoạt phí. cứng đầu đuổi cổ đi dễ như trở bàn tay."
Những nếp trên mặt co gi/ật khiến muốn bật cười. Đương nhiên rồi, thự sang trọng thế này, nỡ lòng về cái lều đất ấy?
"Ba, con muốn cứ họ hàng nào xuất hiện nữa."
Bố nào đứng thập thò đầu cầu thang, nghe vậy đáp: "Ừ... ừ..."
Tính vốn hiền nhu nhược. Bảo tốt phải, luôn che chở cho mẹ con Nhưng cái cả nể ấy lại dung túng cho họ hàng hút m/áu tiếp tục lợi dụng.
Thật đ/au đầu.
7
"Tổng Tổng ơi..."
Người giúp lay dậy. Đêm mươi khuya, giờ đ/á/nh đột ngột khiến đầu óc choáng váng.
"Không phải dặn có đừng sao?"
Tôi gắt gỏng khi làm phiền giấc ngủ.
"Nói đi, có chuyện gì?"
"Có cảnh ạ... Họ nói rằng..."
"Nói cái gì? Đừng ấp a ấp úng!"
Mặt giúp tái mét, giọng run run: "Có ngay nhà mình!"
"Cái gì?!"
Tôi tỉnh hẳn. một Tết mà có cổng?
Khi vội áo xuống lầu, cảnh vây kín cổng. trường phong tỏa bằng băng vàng.
Viên cảnh trẻ tên Thẩm Bách tiến lại xuất trình thẻ ngành: "Chào cô, là Thẩm Xin hỏi cô thông tin."
Tôi đờ đẫn trả lời các câu hỏi dẫn hiện trường.
Nạn nhân chính là chú Trên chiếc áo lấm tấm dầu mỡ, cứng đờ bám vào cánh sắt, sương bám thân thể. vội quay mặt đi dám nhìn.
Cô gào thét xông tới: "Mày! gi*t chồng tao! Đồ nhân! Mày phải đền mạng!"
Thẩm Bách nhanh đỡ sau: "Cô vụ đang tra..."
"Còn tra cái nữa? Người ngay nhà rõ rành rành! Bắt lại mau! Xử tử đi!"
Chẳng mấy chốc, đám họ hàng kéo tụ tập cổng. Họ vật vã khóc lóc, hô hoán buộc là hung thủ.
Dân cư thự thi nhau đứng trên ban công bàn nhiều điện quay phim.
Không kịp tìm hiểu nhân, lập tức cho cổ công ty:
"Coco, bên tớ có sự cố. Chú tớ cổng. Cậu luật sư gấp xử lý khâu PR, đang đợt vốn quan trọng."
Coco dù ngỡ ngàng nhưng hỏi han dòng, lập tức bắt xử lý.
8
Cảnh chất đủ điều, đều thành trả lời. kéo ch/ặt áo trời hôm nay mà lạnh thế.
Tiếng gào thét nhà cô văng vẳng bên ngoài. Ánh cô khi trở nên đ/ộc địa lạ thường.
"Tại bắt nó? phải đền mạng! Các anh hối không?"
Bà gào thét định xông tới túm Cảnh ngăn lại: "Chúng hiểu đ/au mất thân, nhưng xin hãy bình tĩnh. Vụ án đang tra kỹ lưỡng."
Phớt lờ ánh hằn học, lên xe về nhà.
Ông lại sẵn cổng. Bố lấm lét định mời họ vào, trong khi mẹ ngoại đang tranh cãi đó.
Tôi ban quản lý đô tức, dù có gào thét thế họ cũng mời đi khác.
"Dù chú cũng nhà mình... Mình có nên họ không?"
Tôi lặng thinh đáp. Bao qua, chính cả nể gây biết bao phiền phức.
"Họ c/ắt đ/ứt h/ệ với hai lâu rồi!"
Bà ngoại gi/ận dữ "Hơn nữa hắn là hắn lấy! Trời xanh có mắt! Liên quan gái bà?"
"Mày mùa ấy một xu dính túi đuổi đường, là cưu mang sao?"
"Đừng trách á/c. phận hôm nay là gây nên!"
"Mày muốn giúp họ hàng hút m/áu mặc mày! Nhưng con gái xem..."
"Nó khuya dậy sớm, tiếp khách đàm phán, uống rư/ợu ứng phó..."