Cuống cuồ/ng lên.
"Đạo nhanh chuyển máy đi!!"
"Phát sóng đâu trẫm muốn trước!! Chẳng chỉ cần trả tiền thôi sao!!"
"Nhìn có vẻ như phía bên kia."
"Bà cặp đôi cháu ship sắp sự thật rồi!!"
Sau lên lầu, mọi cũng lần lượt giải tán.
Buổi livestream kết thúc tiếc nuối cư mạng.
15
Trước cửa phòng, bắt đầu giở trò.
"Thật thể ngủ em sao?" lắc lắc tay "Chỉ cần về sẽ phát đâu."
Tôi mỉm cười, ngay hắn đồng ý hí hửng phòng.
Tôi từ chối khéo: "Không được."
Trần sụ mặt: "Tại sao chứ?"
Tôi vỗ đầu hắn: "Phải tuân thủ luật ngoan nào."
Nhân viên đi ngang miệng cười.
Sau vệ sinh cá nhân xong, nhân viên lại lén đưa một thẻ.
Và báo vì là cuối hoàn cả hai nhiệm vụ hôm nay, nên có hình ph/ạt.
Tôi cầm thẻ nhiệm vụ xem.
[Đánh thức đời phút.]
Cũng được, khó lắm.
16
Sáng hôm sau, mới nhận nghĩ tối qua quá sai lầm.
Trần như bị bỏ bùa, thời gian chỉ hai phút.
Tôi bỗng sốt ruột nữa, hắn trò gì.
Tôi dùng hai tay bóp hắn kéo hai bên.
Thừa cơ véo vài cái: "Không dậy hả?"
Tôi cúi từ từ áp sát, thậm chí thấy rõ từng lông mi.
Cảm nhận được hơi ấm áp ra.
Tôi nửa quỳ tựa như môi.
Bất thổi một hơi hắn.
Trần gi/ật tỉnh dậy.
Nằm ngửa nheo mắt đầy vẻ hài lòng.
Vì bị kéo nên giọng nói ngọng nghịu:
"Cô Thẩm, đùa hả?"
Giọng điệu bông đùa mà đầy nuông chiều.
Tôi đỏ kịp phản ứng.
Khoảng cách quá ngửi thấy mùi kem đ/á/nh răng bạc phòng.
Mùi the tỉnh táo phần nào.
Trần nghiêng người, chống khuỷu tay lên.
Nhìn mắt thanh tỉnh giọng nói ngủ hắn.
Chưa kịp phản ứng, đã bị hắn kéo lên giường ngã ụp lòng.
Khoảng cách hẹp, buông tay khỏi hắn.
Hừ: "Anh tỉnh từ lâu cố tình đúng không?"
Tôi chăm chăm hắn như muốn xuyên thủng.
Trần xoa xoa tôi:
"Thật tình cố ý."
"Cô nên trách diễn!"
Hóa phát nhiệm vụ riêng cho cả hai.
Của là: thức đời phút.]
Còn [Không bị đời đ/á/nh thức phút.]
Thì nhiệm vụ công.
Tôi c/ăm phẫn láu cá, nhưng vẫn giơ tay đắc thắng:
"Tôi thắng!"
Trần cãi: em thắng."
17
Chương trình hai ngày một đêm.
Ngày thứ hai hầu như nhiệm vụ.
Khi mọi trung dưới sảnh, báo có hồ bơi.
Cho chúng cả buổi sáng tự nữ tách riêng.
Sự việc đột ngột, mọi mang bơi.
Tôi liền kéo đi m/ua đồ.
Đi được nửa đường, phát hôm nay nhiều hẳn.
Nhân phòng đồ, liếc mắt hỏi ấy đã công khai chưa.
Hôm qua sau tách nhiệm vụ, có cơ hội hỏi.
Thẩm mặc bơi.
Nghe hỏi, hiểu nghĩ gì mà đỏ gật đầu.
Thì vậy!!
Tôi nheo mắt cười đầy ý vị.
Có lẽ vì cười quá lộ liễu, nước bọt, lẽ lưng.
Tôi tranh thủ liếc nhìn.
Chà, body chuẩn đấy!
18
Khi xong hồ bơi.
Trần nói chuyện rôm rả.
Hai mặc trắng đơn quần đùi rộng.
Không rõ nói đâu, vén khoe hông.
Hào hứng giảng giải điều gì đó với Ánh.
Bùi nghĩ giây lát rồi gật đầu tán thành.
Đến mới nghe rõ.
Trần chỉ đường cơ bụng:
"Cái gym là có đâu, đường nét xem... thôi anh cũng được."
Bùi gh/ê t/ởm: có muốn đâu!"
Trần vẫy "Tóm lại Tiếu Tiếu lắm, lần sau hai tập, đảm bảo anh cũng mê."
Bùi xoa cằm gật đầu.
Nghe hết mọi chuyện, sang hỏi tôi: "Anh ấy... thường thế sao?"
Tôi xoa trán: "Quen... dần đi."
Thẩm gượng cười: "Trần quả nhiên hẳn tin nhỉ."
Tôi đáp lễ: "Ừ... cũng hơi thường."
Thẩm Từ: cũng vậy."
Tôi: "..."
19
Tôi chọn hai bộ bơi dáng tách giống nhau.
Vừa gần, hai vị đồng thanh tán thưởng.
Bùi Ánh: "Vợ đẹp nhất."
Trần "Vợ đẹp nhất nhất."
Tôi: "..."
Tránh cảnh ngượng ngùng tái kéo ùm xuống hồ.
Hậu trường buổi tiệc, mở livestream.
"Vãi!! Hồ tùng, sâm panh, trai xinh gái đẹp."
"Lão cũng muốn xuống tắm quéo."
"Không nói, mấy họ ăn sung mặc sướng thế à??"
Tôi đầu, đã mất từ nào.
Đang sức dụ dỗ luyện.
Bùi mình, dựa hồ lơ đãng lắc ly sâm panh.
Hai thần, một để ng/ực khoe eo thon.
Một tóc ướt dán má, trắng mỏng tang.
Đứng cạnh nhau hút mọi nhìn.
Dân mạng nhất trí: "Hai nhỏ sống sướng thật QAQ."