03
Thấy chúng tôi cuối cùng cũng 'thông n/ão', khuôn mặt nhăn nheo của mẹ chồng nở hoa như bánh ú. Bà lục hòm rương lôi ra mớ quần áo cũ và tã lót Tôn Hàng dùng hồi nhỏ, nói để dành cho cháu đích tôn.
Nhưng không ngờ, hành trình chuẩn bị mang th/ai này kéo dài tới hai năm trời.
Ban đầu Tôn Hàng còn dỗ dành: 'Đừng sốt ruột, sinh con là chuyện duyên phận. Hai vợ chồng mình khỏe mạnh cả, chỉ là duyên chưa tới thôi'.
Thế nhưng thái độ của mẹ chồng với tôi thay đổi 180 độ. Ngày ngày bà lẩm bẩm trong nhà, mỉa mai chuyện không có con đều tại tôi hết.
Có lần cãi nhau, bà còn lăn ra sàn ăn vạ: 'Trời ơi tôi tạo nghiệp gì thế này! Ông ơi, tôi có lỗi với ông quá, cưới phải con gà mái không đẻ trứng về hại nhà ta!'.
Tôi không nhịn nổi, quắc mắt: 'Sao không đẻ lại đổ hết cho tôi? Con trai bà ngày ngày th/uốc lá không rời tay, sao chẳng thấy bà mở miệng?'
Gọi là chuẩn bị sinh con, nhưng sau nửa năm vô hiệu, Tôn Hàng lại đâu vào đấy - thức khuya hút th/uốc như cũ.
Tôn Hàng nhìn mẹ nằm vật dưới sàn, lại ngước lên thấy tôi gi/ận dữ đỏ mặt:
'Vợ yêu, hay là mình đi khám đi? Có bệ/nh thì chữa, anh hứa dù thế nào cũng không chê em!'.
Tôi cười khẩy nhìn chồng. Thì ra anh cũng nghĩ lỗi tại tôi.
Được, cứ đi khám. Để xem rốt cuộc ai mới là người có vấn đề.
04
Hôm sau đúng dịp cuối tuần, 7h sáng tôi đã chỉnh tề trang phục, kéo Tôn Hàng dậy.
Vừa bước ra cửa đã bị mẹ chồng chặn lại.
Bà lôi Tôn Hàng ra sau lưng, giọng đay nghiến: 'Đi khám một mình mày đi! Kéo theo con trai tao làm gì? Người ngoài biết được cười cho thối mặt!'.
Bà già này hôm qua m/ắng tôi thậm tệ chẳng sợ ai dị nghị, giờ lại lo chuyện mặt mũi.
Dù bà có nói gì, hôm nay tôi nhất định phải đưa Tôn Hàng đi kiểm tra.
Không vấn đề gì thì tốt. Có vấn đề xem Tôn Hàng xử sự thế nào. Cùng lắm thì ly hôn, tôi đâu cản trở bà bế cháu.
Đằng nào cũng không chịu nổi những nghi ngờ vô căn cứ này nữa!
Ai ngờ hôm nay bà già quyết tâm ngăn cản.
Bà ngồi bệt xuống sàn gào lên: 'Đàn ông đực rựa đi khám mấy thứ nh.ạy cả.m, nh/ục nh/ã hết cả dòng họ!'
'Theo tao, chắc chắn lỗi tại con vợ mày! Già đầu rồi mới lấy chồng, biết đâu nạo phá nhiều lần hết đẻ được nên mới lừa mày đó con!'.
Trước nay tôi nể mặt Tôn Hàng nên nhẫn nhịn. Nhưng hôm nay bà dám s/ỉ nh/ục tôi trước mặt chồng, không thể im được nữa.
Tôi xông tới chỉ thẳng mặt: 'Bà nói bậy cái gì? Muốn ăn t/át không?'
Nghe vậy, bà già không gào nữa mà xông vào gi/ật tóc tôi.
'Con đĩ này dám ch/ửi tao? Tao x/é x/á/c mày ra!'.
Cuộc hỗn chiến sắp n/ổ ra.
Tôn Hàng đứng ra can ngăn, thở dài: 'Mẹ! Đừng làm lo/ạn nữa! Vợ con là người đức hạnh, mẹ nói quá lời rồi!'.
Bà già há mồm định cãi, nhưng bị ánh mắt lạnh băng của con trai chặn họng.
Anh quay sang ôm tôi: 'Em đừng gi/ận mẹ. Bà ấy chỉ sốt ruột muốn bế cháu...'.
Nhìn vẻ mặt đ/au đầu của chồng, lòng tôi chùng xuống.
Cuối cùng, hai vợ chồng cùng đến khoa Sản. Dĩ nhiên, mẹ chồng lẽo đẽo đi theo.
Trong mắt bà giờ tôi là con hồ ly tinh mê hoặc con trai, phải giám sát 24/7.
Kết quả của tôi ra trước: sức khỏe bình thường, chỉ có ít dịch vùng chậu. Bác sĩ bảo uống th/uốc điều trị sẽ khỏi, không ảnh hưởng sinh sản.
Nghe xong, mẹ chồng mặt dài thườn thượt, không tin: 'Bác sĩ ơi, khám có biết cháu nó nạo th/ai không? Nghe nói nạo nhiều là mỏng...'
Vị bác sĩ tròn mắt nhìn cả nhà.
'Mẹ! Thôi đi!' - Tôn Hàng mặt đỏ tía tai, kéo bà ra ngoài.
Lúc ra về, bà lầm bầm: 'Sao lại thế được...'.
Mấy tiếng sau, kết quả của Tôn Hàng khiến mẹ chồng ch*t lặng.
04
Trên tờ kết luận của Tôn Hàng hiện rõ dòng chữ: 'Chứng vô t*** t****'.
Tôn Hàng đứng hình. Mẹ chồng luôn miệng hỏi bác sĩ ý nghĩa của cụm từ.
Bác sĩ giải thích kiên nhẫn: T*** d*** không có t*** t****. Muốn thụ th/ai cần trứng và t*** t**** kết hợp. Nôm na là không có hạt giống, sao nảy mầm?
Bà lão lẩm bẩm: 'Không thể nào...'
Tôi bỏ qua bà, hỏi bác sĩ: 'Trường hợp này có hy vọng không?'.
Bác sĩ đẩy gọng kính: 'Nếu muốn có con chỉ còn cách thụ tinh ống nghiệm. Tỷ lệ thành công thấp, chi phí cao lại hại sức khỏe người vợ. Gia đình nên bàn kỹ'.
Về nhà, ba người ngồi im lặng. Trên bàn vẫn đặt hai tờ kết luận.
Chuyện đã vậy rồi, nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục. Tôi hỏi bác sĩ rồi, bệ/nh này không ảnh hưởng sức khỏe Tôn Hàng, chỉ không có con mà thôi.
Ai bảo hôn nhân phải có con mới hạnh phúc?
Tôi lên tiếng trước: 'Tôn Hàng, em nghĩ rồi. Không có con cũng được, em vốn không thích trẻ con. Hai ta sống bình yên bên nhau là đủ'.