Tôi đi du lịch phát hiện bị người khác chiếm.
Tôi chụp biển số lên nhóm cư dân 20 mà ai nhận.
Tức quá, ngay công ty đi.
Lúc chủ mới cuống cuồ/ng đòi xe.
Tôi cười nhạt: 'Vừa hay, anh thanh toán phí đi.'
01
Vừa lái phát hiện của mình bị chiếm.
Chụp ảnh nhóm hỏi ai xe, mời xuống dời.
Cả hội nhóm xôn xao chối bay chối biến.
Chờ 20 chẳng thấy m/a nào, hết kiên nhẫn.
'5 xuống, nhé.'
Nhóm im phăng bỗng có người 'Hình như nhà 1402.'
Tôi phòng càu nhàu gửi voice: 'Tôi đang bận, khác đi.'
Khu chúng khan hiếm đỗ, toàn tranh nhau suốt.
Đã gần 12h đêm, trống Mắt díp mệt.
'Lấy ra chỗ? Anh xuống ngay đi!'.
'Không có ngoài đường! Ai rỗi hơi đêm hôm này?'
M/áu nóng bốc lên: Chỗ mà đỗ?
Nhớ ra nhà 1402 vốn nổi thường xuyên tranh chấp đỗ. Ban quản nghe tên họ nhức đầu.
Không buồn cãi, lập tức công ty xe.
Xe c/ứu quay clip nhóm.
Cả hội đêm hôm thức, thi nhau luận ngạc hả hê.
Nhà 1402 'ĐM Ai cho động vào ông? đấy!'.
02
Gã đàn ông bụng mặc pyjama, hớt xuống tận nơi.
Xe ngay ngắn. nằm chềnh ềnh trên kéo.
'Con đĩ! Trả tao!'.
Tôi nheo mắt cười: 'Anh thương lượng với đi.'
Trong lúc vật lộn với xế, lẳng lặng lên thang máy nhà.
Đúng như dự đoán, liên gửi 5 giây lên nhóm.
Đại ý: mà tiền.
'Không muốn để họ đi - thay.'
Cả tràng như sấm, chẳng thèm nghe.
Xe của mấy trăm kia cũng xong.
Có người nhắn riêng: 'Nhà xươ/ng lắm, coi chừng.'
Tôi biết chứ! Danh nhà 1402 nếm đủ khi m/ua nhà.
Hai vợ và đứa nghịch như q/uỷ sang nhà vạ họ suýt ngã cửa sổ. Hồi đó mọi người còn lạ, ai cũng bênh tôi.
Giờ cả khu biết họ, như tà.
Nhưng sống đ/ộc thân, cóc sợ.
Hắn liên gửi lời mời kết bạn đòi tiền, lờ.
03
Hôm sau đi làm mèo hoang phóng qua khiến gi/ật mình.
Xuống kiểm tra, phát hiện lòng thòng.
Nếu phát hiện, lốp tung.
Tôi đoán ngay thủ phạm lên camera.
Đúng như dự đoán: Gã đàn ông 1402 nói gì đó với trai, thằng bé đặt vào của tôi.
'Nhà chị nhà khó phó lắm.' Nhân viên quản mặt ủ ê.
'Không sao, anh giải quyết.'
Nghe vậy họ phào, dặn cẩn thận.
Tôi xin tờ giấy note, viết: 'Xem camera thấy anh làm nhé.'
Dán lên cửa nhà họ cố tình dán lỏng.
Chỉ mở cửa, rơi tõm.
Tôi 'Mở cửa, đồ.'
Chui vào nhà diện trước, nhìn qua lỗ khoá thấy mở cửa hí hửng.
Cánh cửa động đậy, rơi lộp độp.
Hắn thò đầu ngó nghiêng, gi/ật tờ giấy note.
Bỗng 'ối giời ơi!' - hét thiên động địa vang lên.
'Đứa đặt trước cửa ông?'
Hắn giẫm mạnh nỗi đ/âm sâu 2/3 vào chân.
Vợ chạy ra đỡ vào nhà, miệng ngớt ch/ửi bới tôi.
Xe cấp c/ứu nhanh chóng.
Nửa đêm, lết bộ dạng hại.
04
Đang định ngủ cửa bị đ/ập rầm rầm.
'Con đũy! Mày ra đây!'.
Tôi vờ ngây thơ: 'Có gì thế?'
'Mày còn nai? Đặt hại đi được, đền tiền! Camera rõ mồn đừng chối!'.
'Đinh của anh làm Anh dẫm ai?'
'ĐM tốn cả nghìn tiền huyết Không đền đừng hòng ngủ!'.
'Vậy em báo cảnh sát nhé. Một mình em ở đây sợ lắm. Anh đ/ập cửa lúc nửa đêm này...'.