「Giang hay quay đi, nữa.」
Giọng cất lên, Tô Tuyết rối.
「Hằng kêu đ/au, đang gọi điện, phải Hằng……」
bố rồi?
Giang để Tô Tuyết hết câu.
「Bên bệ/nh viện hiện tại chưa đi được, những Hồng Quán kia phiền vả rồi.」
Anh xong máy ngay.
Người đó rồi.
Nhưng cũng vui như vậy, chỉ thôi.
Hơn dù hết mọi ty, Tự.
Tôi phải cổ đông thất vọng được.
9
Tiếp theo vài người, tâm phúc Tự.
Cuối cùng cũng ty.
「Bên Hằng ổn định, Hồng Quán để tự vậy, vả cho rồi.」
Tôi đưa tài cho anh: sớm nên quay rồi.
「Nhân tiện, vài người, tôn trọng tôi.
「Dĩ nhiên, nếu muốn quay lại, tùy dù phu nhân tài kiêm phó tài như ra gì, nhưng phụ mắt lòng phiền.」
「Tôi ý định để quay lại, quá nuông chiều họ.」
Giang chỉ thể vậy.
Nhưng khá bất ngờ, tưởng sẽ cho mặt mũi.
「Tôi văn phòng đây.」 cầm tài ra ngoài.
Tôi gọi lại: tối nay dẫn Chiêu đi ăn ngoài đi, lâu rồi ở bên cháu, lắm.」
Giang quay người, gật đầu.
Tối đó dẫn Chiêu hàng Chiêu rất thích.
Đừng Chiêu bốn tuổi, rất kén chọn.
「Hoài cho Chiêu đi, ăn kìa.」 cười nói.
Giang lập lấy tay, cho Chiêu đang ngồi trên ghế an toàn.
Tôi chắp hai tay, đỡ mỉm cười cảnh tượng này.
Mà cảnh tượng đóng khung lại, bức ảnh nhanh chóng được truyền.
Báo chí, trên mạng……
Chiều hôm sau, cuộc họp nhận được điện thoại Tô Tuyết.
「Giang ý gì? Thấy trai ổn, tâm nó nữa phải không? Ăn cơm vui lắm phải không? Anh phải rồi không? Anh lập lăn bệ/nh viện sẽ rối ngay, để biết, Hằng trai anh……」
「Tôi ngay.」 máy.
Sắc mặt nề, mây đen vần vũ.
Dù nghe rõ Tô Tuyết gì điện thoại, nhưng đoán cũng ra.
Đây chính lý do chụp ảnh nhà" tung ra.
「Hoài định đi đâu Tổng nếu việc gì lát nữa trình xong phần rồi đi giúp anh.
「Dù sao trình xong thể buông tay hoàn toàn.」
Giang lặng lẽ lúc, thở dài Nguyệt, do phụ đi.」
Tôi hít hơi, giả ngạc nhiên gi/ận, lên.
「Anh đừng giỡn nữa Tổng ở thất hứa như vậy……」
Nói đây đủ.
Sắc mặt Tổng quả rất coi.
Giang đi xin lỗi.
Tổng cười lạnh: 「Không sao đâu chắc chắn việc trọng, cứ đi đi.
「Dù sao hợp đồng ký rồi, cũng thể phải không?」
Giang sốt ruột 「Tổng chút việc gấp, lòng xin lỗi.」
Tổng mà tôi: Lâm, tiếp tục đi.
「Không lẽ cả cũng trọng này? Trước khi ký hợp đồng thế nào?」
「Tôi……」 giả xử, 「nhưng……」
Giang nắm tay tôi, mắt cầu khẩn: Nguyệt, rất trọng, đấy.」
「Vậy được.」
Tiễn đi, xin Tổng lời hay ý đẹp, Tổng dập tắt cơn gi/ận lòng.
Tôi nắm bắt cơ hội 「Tổng tôi, đối việc hợp tác ngài, vô cùng vinh hạnh.
「Không chỉ thị, sau tập đoàn thị mong ngài chiếu cố nhiều.」
Tổng lúc nở nụ cười: suýt quên, kế thừa tập đoàn thị.
「Lão cô giỏi giang, đáng gh/en tị.」
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tổng ổn, sau hẳn sẽ đứng tôi.
10
Hằng nhiễm trùng thêm, đưa vào ICU.
Giang túc trực ở bệ/nh viện gần tháng.
Thời nhà, Chiêu ông bà bên cạnh, nên cũng tìm nhiều.
Tôi rất an ủi.
Sau dù Chiêu bố, tình yêu nhận được cũng sẽ chút nào.
Còn ty……
Tôi đ/á hết ra khỏi đội ai được thẳng, được bảo những việc trọng.
Tôi biết mình chút khai, nhưng hiện tại đi được.
Nhưng bố mẹ ta.
Bố ty.
Là chủ tịch hội đồng trị ty, đương nhiên ông trọng lượng lớn.
Hỏi việc trả lời từng cái một, giấu giếm gì.
Đương nhiên ông vì nhỏ hay vài nhân viên mà đến.
Cuối cùng ông 「Dạo việc ở ty, nghe khá Tự.
「Chiếu à, nhà, vòng vo nữa.
「Em sẽ nghi ngờ đấy, hiện tại đang bàn hôn nhân hoảng, muốn chiếm tập đoàn thị.」
Tôi cười: 「Bố, bố nghĩ năng lực lớn như để chiếm thị sao?
「Hơn kết hôn ra kết hợp lợi sinh cho khác, sau Chiêu, cần phải chiếm ngay bây giờ sao?