Mùa Hè Trong Trẻo

Chương 7

28/06/2025 02:22

Hình như thật sự rất thích...

Đột nhiên, đầu ngón mát ấn vào thong nói: tim 132, đang gì vậy?"

Tôi gi/ật b/ắn lên, ra.

"Tôi gì, thẳng, đó!"

Lộ mắt, giơ kéo cầm kim châm c/ứu châm chính x/á/c vào thẳng, nếu sẽ đ/au đấy."

Khoan đã, này, sao chút vậy nhỉ.

Tôi vỗ mặt, cố gắng đuổi hết đùa chơi chữ và hàm đầu đi.

Lộ lại "Đừng mặt càng b/éo hơn đó."

Tôi trừng nhìn anh: dám nói mặt b/éo?"

Lộ "Không dám."

Vừa nói châm thêm cây kim vào cánh tôi.

Tôi đ/au đến nhăn mặt, cắn ch/ặt môi dưới.

Anh nhìn cái: "Đau kêu lên, đừng cắn môi."

"Đêm khuya khiến sao?"

"Cởi quần áo đi."

"Cái gì?"

Tôi tưởng nghe nhầm.

Lộ lầm."

Mặt đỏ bừng, quyết định im nói hoàn toàn nói lại được vị bác 'có y thuật lưỡi đ/ộc, lưỡi đ/ộc y thuật' này.

Châm c/ứu muốn mượn vài quyển sách y đi theo về nhà.

Nhà căn hộ áp mái phòng sách của ở trên, chưa mấy lần, vì từng đặt bộ hoàn chỉnh.

Sau bị dọa lớn đ/áng s/ợ vẫn sợ.

Lộ thang, nói: "Bộ đã dọn đi rồi."

Lúc này yên tâm lầu, theo đến trước sách, vào đầy tường sách: "Tùy đi."

Lộ dọn dẹp từ sách, liếc bức tường đồ kinh lạc, cạnh dán thảo tranh đã ngả vàng.

Cô bé tóc búi cao đang nhận biết liệu, chàng niên cạnh mỉm cười nhìn cô, sửa lỗi sai cô.

Đây nháp ng/uệch ngoạc của sao, chân xuống, bàn đ/è xuống, "Muốn tr/ộm đồ của à?"

"Của anh?" hừ tiếng, mà."

Anh xuống, hơi phả qua tôi.

"Vẽ tôi."

Tôi biện "Còn nữa."

Lộ cười: "Ừm... vậy nếu muốn đòi đòi cả về nữa."

Tôi đầu ngượng ngùng, cố hết sức kéo cách giữa đứa: "Tôi hiểu."

Lộ đầu, nhìn vào tôi: thích em, Phương Trừng Hạ."

Hơi ngừng hôn lành rơi xuống.

"Rất thích em."

19

Một hôn định tình hay hôn hôn?

Sau hồi phục, lo lắng về tiêu đề tranh bản.

Hỏi Mễ nên nào.

Ngọc Mễ kh/inh bỉ: cũng tốt, sự phát triển của tranh nhanh bằng em."

Tôi ngại ngùng: nhanh bằng em, đang nói gì."

Ngọc Mễ: "Đừng giả vờ yêu không."

Tôi tiếp ngại ngùng: "Cũng như vậy đi."

Đã hôn hôn.

Đã tỏ tình tỏ tình.

Vậy nên như đang yêu rồi.

Ngọc Mễ: "Được, lần này cứ đi, dù sao đ/au cũng nhà bác tranh cả đấy."

Tôi ôm điện thoại khúc khích cười, hiện, hỏi: "Cười gì thế?"

"Bí mật."

Anh tò mò, kéo trái đeo vào thứ, chiếc màu mực thêu hoa.

Tôi kinh ngạc kêu lên, giơ ngắm: "Đẹp quá, vậy?"

Lộ nói: "Đặt làm riêng."

"Một nữ họa tranh luôn phàn nàn trên quá ảnh tác của cô ấy."

Tôi chu môi: "Sao lại xem tr/ộm Weibo của nữa vậy!"

Lộ mặt như tiền: "Là nó trang chủ của anh, xem tr/ộm."

Thôi được, hôm xem Weibo bị theo dõi, lật vài trăm fan, Weibo của Giản, hóa đã theo dõi rất sớm.

Mở trang chủ của anh, giới thiệu: Phương lương duyên, y họa đồng tâm.

Tôi rất lâu, hóa đã để lòng lâu.

Tôi tay, lòng ngào, hỏi anh: này đặt riêng rất đắt không, tiền trả đâu~"

Lộ nhướng mày, trán cười "Vậy chi bằng cách trả n/ợ?"

Miệng mở đã bị nuốt mất hơi thở, phát tiếng.

Hôn rất lâu, cọ mũi tôi: "Mặc định rồi hả?"

Tôi hổ/n sau cắn môi anh, phản kháng lời.

Anh cười tiếng, lại đ/è xuống.

"Anh biết thích."

Về sau ngày giao thừa, nhớ lại mấy năm trước, định bạn gái về nhà.

Sao rồi lại nữa.

Anh như quên mất, nói chuyện này.

Tôi đi hỏi nội, cười thành đóa hoa: "Ái chà, của Giản."

Tốt thôi, hóa lừa tôi.

Tôi đ/ấm vào đang nấu ăn.

Anh giơ bắt vào thịt chiên.

"Vợ yêu, tết được gi/ận."

Tôi ôm eo anh, làm nũng: "Em muốn phong lớn."

Anh đầu hôn khóe dịu tiếng: "Được."

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
5 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm