3
Tôi Thấm.
Nhưng lòng lại lẫn lộn một oán khó hiểu.
Nếu chối tôi, sa vòng người nữ Oánh...
Tôi dám gặp Thấm.
Tôi bản thân gặp xử gấp bội.
Cô ôm tôi, nở cười ngào.
Bảo đừng xử quá ấy, nếu một ngày chia sẽ chịu nổi.
Còn kể bạn ai gh/en tỵ, lấy ra trêu chọc ấy.
Hai chữ "bạn phòng" sợi dây th/ần mỏng manh tôi.
Trái thắt lại.
Tôi bỏ kẻ thất bại.
Sau đó, chuyện Oánh bị phát hiện.
Khoảnh khắc ấy, hoảng lo/ạn.
Nhưng những lời dối trá quá nhiều.
Khiến chính tin điều đó.
Sau thời gian tự n/ão bản thân -
Rằng chối trước, sa ngã sự quyến rũ Oánh lẽ tình.
Thế nên, cố xử công khai Oánh mặt Thấm.
Tôi muốn mài giũa tính cách kiêu ngạo ấy.
Bằng không, tình cho vẫn chưa đủ.
Nếu thực sự vậy, sao lại chối chứ?
Đúng vậy, chính thế.
Ngày tuyết đầu băng sinh cho Oánh.
Chi nói, đang trốn.
Nhưng trốn nhanh mấy, cuối vẫn thắng nổi quyết tâm chia Thấm.
Cô thậm chí lén chuyển ngành.
Cuối mới hoảng hốt.
Thấm Thấm, cần nữa rồi.
Cũng chẳng tâm ngành mới hay không.
Những tâm ngày xưa cho tôi, bị phung phí hết qua từng hành đi/ên rồ.
Tôi tuyệt vọng thừa nhận, Oánh -
Tôi thể dỗ Thấm quay về.
4
Bảy năm sau.
Gặp lại ở tòa án ly hôn.
Cô trở thành sư ly hôn cho vợ tôi.
Vì phát hiện vợ đòi ly hôn.
Tôi muốn ly hôn.
Không vì tình gì ấy.
Cô vốn công cụ sống tạm bợ tôi.
Tôi muốn con mẹ.
Khi nhìn ở diện, biết chắc vụ sẽ thua.
Ba năm qua, dường chẳng thay đổi gì, thêm quyết đoán cứng nơi khóe mắt.
Nhìn ấy, sư bên lập tức căng thẳng.
Khí thế phe ta suy yếu hẳn.
Từ miệng sư, biết trở thành sư ly hôn lừng danh, giúp vô số nữ bị hôn nhân tổn thương thoát khỏi bể khổ, đấu tranh cho quyền lợi tự do họ.
Cô sống tự do, phóng khoáng.
Không còn bé á luôn theo sau ngày xưa nữa.
Thật biết bao.
Ánh mắt liếc qua tôi.
Khiến gi/ật mình, phản xạ co rúm người.
"Ầm" một tiếng ngã lăn ra đất.
Trốn sau r/un r/ẩy.
Trái đ/ập nhanh mùa hè năm mười tám tuổi.
Vừa khao khát ánh mắt ấy.
Vừa sợ hãi sự x/ấu xí làm vẩn đục đôi mắt ấy.
(Hết)