Ngôi sao Tự Do đó

Chương 1

09/06/2025 17:33

Tôi xuyên một sách, thành tổng tài hà khắc.

Cha gh/ét gh/ét đắng tôi: địa x/ấu xa, bịa đủ thứ. Đúng cũng cánh.'

Ồ, thật sao?

Hồi tiểu học, ông bố bỏ tin dùng giám sát chứng minh, buộc phải xin lỗi.

Bạn từng hực, tìm đến trả th/ù. đ/á/nh cho chúng tơi bời.

Lên cấp hai, thấy bất bình tha, ra tay nghĩa hiệp. trận đ/á/nh nổi tiếng, thành thần trường.

Vào cấp ba, từ chối tỏ soái ca đường, hội cuồ/ng để ý.

Người lúc nào cũng phải quyết hậu quả gây ra thở dài: 'Con bé, mày cứ địa x/ấu xa, bịa như xưa cũng được...'

1

Tôi xuyên sách, làm tổng tài.

Tưởng rằng sẽ được cưng chiều muốn gì được nấy.

Ai ngờ người đứng cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh lùng và kh/inh bỉ.

Thì ra nguyên mẹ kẻ nhiều lần bạn đầu nam chính, làm đủ x/ấu xa, giỏi giả tơ để lấy lòng. Cuối cùng dùng th/ủ đo/ạn bẩn thỉu sinh ra tôi.

Sau khi ta chọc gi/ận nam chính, tống đó, để đứa 6 tuổi...

...

Tôi đứng phòng.

Cô bạn khóc như mình nạn nhân: 'Cô ơi, Tưởng Mộng đầu em đ/ập ném bùn người. Cô xem mặt em đỏ này.'

Ôi, đúng kẻ x/ấu tố cáo người ngay.

Tôi bình thản thích: 'Rõ ràng em chị, chị vệ sinh, từ bên ngoài ném bùn vào.'

Cô bạn kia thoáng hiện vẻ hốt hoảng, cãi lại,

Thì người được mời đến lạnh lùng quát: 'Tưởng Mộng Oánh! Mày nhỏ địa x/ấu xa, đúng cũng cánh! Toàn nói dối!'

Tôi: ?

Ông đi/ên à?

Không tìm kết tội ruột?

Tôi cười lạnh, bắt chước điệu mỉa mai 'Tưởng tổng, cũng mang đấy. Đừng cho mẹ con! Hơn nữa với lâu hơn với ấy.'

Tưởng mình, ngờ dám cãi lại.

Hắn gằn cãi?'

Giọng cũng băng giá: 'Làm hỏi kết tội đúng lắm sao?'

Tưởng cười khẩy: đáng không?'

Giáo đứng ngoài cuộc nói: 'Tưởng tổng, ông việc nhưng cũng nên quan chứ! Tưởng Mộng mới mấy gây bạn. lên ra sao?'

Tưởng nghi ngờ gì việc 'b/ắt n/ạt' 'Cô nói phải.'

Giáo tiếp tục: 'Sao em theo em Tưởng Mộng Y? Em ấy thế.'

Đứa em cùng mẹ Tưởng Mộng Y, một tháng, chung lớp. Nó được nuông chiều như công chúa, ai cũng yêu quý.

Tôi cười khẽ, bước mạnh Minh ngã sóng soài.

Minh ngã bất ngờ, sửng sốt.

Giáo trợn tròn mắt.

Tưởng mặt đen như sét.

Tôi thong thả nói: 'Được bắt tường đ/ập mặt bắt bùn tự bay người Cả n/ổ Trái Đất cũng do châm ngòi.'

Giáo viên: '...'

Minh: '...'

Tưởng gi/ận run, giơ tay t/át tôi.

'Khoan đã!' phụ nữ xinh đẹp bước Lương Tĩnh đầu tôi, trên danh nghĩa mẹ kế.

Tưởng hạ tay, 'Mai sao em đến? Con bé này bạn nhận, oan. Vừa bạn ngã mặt anh. Hư quá rồi!'

Lương Tĩnh cau mày, sang hỏi Oánh, nói cho dì gì xảy ra?'

Nhìn ta, nước mắt lưng tròng: 'Dì ơi, bạn ấy ba tin, m/ắng x/ấu xa. Định đ/á/nh nữa. mới người hại mà.'

Tưởng sửng sốt màn đổi nhanh như chớp tôi.

Lương Tĩnh hỏi: có đ/á/nh không?'

Tôi lắc đầu.

Bà ta sang viên: 'Cô cho xem được không?'

Minh thoáng sợ hãi.

Tưởng nổi gi/ận: 'Mai mẹ giỏi giả tơ.'

Giáo ngắt lời: 'Phòng vệ sinh có camera.'

Lương Tĩnh nói: 'Vậy xem hành lang vậy.'

Khi hình được phát, người thấy cảnh WC. Minh túi bùn dẫn theo em vào.

Một sau, chặn cửa. cảnh Minh ném bùn, tóc. phản kháng, vật ngã hắn, dùng cách trả đũa.

Sự thật phơi bày.

Minh khóc: 'Em xin lỗi.'

Lương Tĩnh mỉm cười: xem, Oánh vốn mà.'

Giáo xin lỗi: 'Tưởng tổng, xin vì chưa tìm kỹ trách nhầm Mộng Oánh.'

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm