Cừu Đen

Chương 2

01/08/2025 14:13

Loại ảnh này tôi đã thấy nhiều rồi, giờ cũng chẳng sao.

Tôi bình thản cắn một miếng bánh sandwich, vị sốt mayonnaise lan tỏa trong miệng.

Ly hôn thôi, có vẻ anh ấy cũng đã tìm được tình yêu đích thực.

Omega cấp S khi đạt đến thể trạng trưởng thành sẽ không cần sự an ủi từ alpha nữa, chỉ một năm sau khi kết hôn, Lâm Tầm Chu đã đạt đến giai đoạn đó.

Lúc ấy tôi vốn định ly hôn, nhưng anh ấy lại mang th/ai.

Thực ra tôi khá thích trẻ con, khi bức ảnh đầu tiên Lâm Tầm Chu vui chơi ở quán bar được gửi tới từ alpha tiếp viên đó, tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn.

Nhưng khi đó con còn nhỏ, tôi đành nhẫn nhịn.

Còn bây giờ…

Không biết có phải vì được Cha Lâm Tầm Chu nuông chiều không, nó rất thân với Lâm Tầm Chu mà chẳng mấy gần gũi tôi.

Dù lúc đầu, chỉ cần tôi đi xa một chút, nó đã khóc thét lên.

Giờ đây lại bắt đầu tỏ ra gh/ét bỏ tôi.

Tôi chậm rãi ăn hết chiếc bánh, tìm Lâm Tầm Chu trong danh bạ.

【Tối nay về nhà nhé, chúng ta nói chuyện.】

Bên kia không hồi âm, có lẽ vẫn đang bận việc khác.

Tôi cất điện thoại, bước về nơi mà trước đây tôi từng gọi là nhà.

Có lẽ đây là lần cuối tôi hướng về nó.

04

Lâm Tầm Chu trở về khi đã là hai giờ sáng.

Anh bật đèn, thấy tôi vẫn ngồi trên sofa, hơi ngạc nhiên.

"Vẫn chưa ngủ?"

Tôi lạnh lùng quay lại, nhìn anh toàn thân nồng nặc mùi rư/ợu, không đứng dậy chăm sóc như mọi khi.

"Tôi đã nhắn tin cho anh, anh thấy chưa?"

Anh lấy điện thoại ra trước mặt tôi, tìm mấy phút mới thấy tin nhắn.

"Giờ thấy rồi, bị các tin khác lấn mất." Lâm Tầm Chu thản nhiên đáp.

Anh vào bếp lấy ly nước, chậm rãi bước về phía tôi.

Tôi đang ngồi ghế đơn, anh không thể ngồi cạnh, đành ngồi đối diện.

Trông như một cuộc đàm phán.

"Nói đi, anh muốn bàn chuyện gì?"

Anh đặt ly nước xuống, âm thanh vang lên giòn tan.

"Nếu anh muốn đón Tiểu Thời về, thì không cần nói nữa. Nó sau này phải quản lý Tập đoàn Lâm thị, cần được giáo dục bài bản, chỉ có thể ở lại biệt thự họ Lâm—"

"Không phải chuyện đó." Tôi ngắt lời anh.

Anh hơi sững sờ.

"Chúng ta ly hôn đi." Tôi tiếp tục.

"Anh nói gì?" Anh nhíu mày, khó tin.

"Ly hôn." Tôi kiên nhẫn lặp lại, "Ngay ngày mai, tôi ra đi tay trắng."

"Anh…" Lâm Tầm Chu hít sâu, nén bực tức.

"Anh có bất mãn gì, chúng ta có thể thương lượng, Tiểu Thời còn nhỏ thế, không thể thiếu alpha cha của nó."

"Tôi không có bất mãn gì." Tôi nhìn thẳng anh trong bóng tối, cực kỳ bình tĩnh.

"Nếu anh lo về vấn đề quyền nuôi con, tôi có thể từ bỏ."

Tôi nói thêm: "Yêu cầu duy nhất của tôi là ly hôn."

Thương nhân coi trọng lợi ích, huống chi là tổng giám đốc Tập đoàn Lâm thị, Lâm Tầm Chu chưa từng làm giao dịch thua thiệt, trên thương trường càng không nhân nhượng.

Tôi tự cho rằng thỏa thuận này rất có lợi cho anh, không lý do gì anh không đồng ý.

Nhưng anh lại chần chừ không đáp, thậm chí sốt ruột gi/ật giật cà vạt.

"Giang Châu," Lâm Tầm Chu đứng dậy, "Tôi không đồng ý."

"Hôn nhân không phải trò đùa, ly hôn chẳng tốt cho ai, anh hãy suy nghĩ kỹ lại."

"Có bất mãn gì, anh cứ nói ra. Giờ đã khuya, ngày mai tôi còn việc," anh bước khỏi phòng khách, "Tôi đi ngủ trước."

"Nhưng tôi nghĩ, ly hôn tốt cho cả hai chúng ta." Tôi bất chợt lên tiếng.

Rồi nhìn theo bóng lưng anh rời đi.

Tôi thấy rõ anh cứng người trong chốc lát, rồi nhanh chân hơn.

—Như thể đang chạy trốn.

05

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Lâm Tầm Chu đã rời biệt thự.

Đêm qua anh ngủ phòng chính, tôi không muốn chung giường nên chuyển sang phòng phụ.

Nhưng tôi hơi khó ngủ vì lạ giường, lại thêm chuyện chưa giải quyết, mãi không chợp mắt được.

Sáng dậy đã là mười một giờ.

Tôi không muốn ăn, chỉ uống bát cháo, rồi ngồi đọc sách cả ngày trong thư phòng.

Lâm Tầm Chu vẫn chưa về, tôi cũng chẳng buồn đợi.

Vừa đặt sách xuống, mở điện thoại, một bức ảnh lại được gửi tới.

Lần này là đôi tay đan ch/ặt, tôi nhận ra chiếc đồng hồ trên tay Lâm Tầm Chu.

Có lẽ lại là alpha đó.

Thật nhàm chán.

Alpha kia luôn thích khiêu khích tôi.

Nhưng, hắn ta có lẽ sẽ giúp được tôi.

【Gặp mặt nhé.】

Lần đầu tiên tôi hồi đáp tin nhắn của hắn.

Bên kia ngừng gửi ảnh, im lặng.

Tôi đứng dậy khoác áo khoác mỏng, cầm điện thoại rời biệt thự.

06

Tôi đến quán bar đó.

Đã lâu không tới nơi thế này, lần trước còn là để đi làm thêm.

Sau đó Lâm Tầm Chu cho rằng phí thời gian nên giúp tôi nghỉ việc, bảo tôi tập trung ở bên anh.

Vốn dĩ tôi cũng không thích công việc ở bar, nên không phản đối.

Sau này tôi mở tiệm hoa, chưa từng quay lại chốn này.

Giờ nhìn ánh đèn mờ ảo, bỗng dưng khiến tôi có cảm giác trở về nơi cũ.

Bỗng nhiên, một cánh tay ôm lấy eo tôi, gần như ôm ch/ặt vào lòng.

Tôi gi/ật mình quay lại, thấy một alpha cao lớn.

Khuôn mặt hắn lướt qua dưới ánh đèn mờ.

Chính là alpha trong ảnh.

Tôi nhíu mày, cảm thấy kỳ lạ, đưa tay định đẩy ra.

Nhưng ngay sau đó, hắn mỉm cười, tay đặt sau gáy tôi, nắm ch/ặt.

Rồi cúi đầu, hôn lên môi tôi.

"!" Tôi sửng sốt không thốt nên lời, giơ tay t/át thẳng.

Nhưng tay lại bị hắn nắm lấy.

Hắn từ từ kéo tay tôi lên gần môi.

Rồi, dưới ánh mắt kinh ngạc của tôi, hắn há miệng, cắn nhẹ vào lòng bàn tay.

"Hy vọng chúng ta còn gặp lại." Hắn cười đầy ẩn ý, đi vòng qua tôi vào sàn nhảy, biến mất nhanh chóng.

Tôi thu tầm mắt trong ngỡ ngàng, lòng bàn tay bị cắn đ/au âm ỉ.

Trên đó in hằn hai vết răng.

Tôi nhăn mặt, gh/ê t/ởm phẩy tay, tìm nhà vệ sinh quanh đó.

Ngay lúc ấy, cổ tay tôi lại bị nắm ch/ặt.

Tôi tưởng lại là alpha kia, mạnh mẽ gạt tay hắn.

Nhưng hắn lại túm lấy, đầy vẻ cưỡng ép.

"Anh bị đi/ên à!" Tôi không nhịn được, quay người t/át thẳng.

Nhưng ngay sau đó, tôi đối diện một đôi mắt rực lửa.

Chủ nhân đôi mắt nghiến răng nghiến lợi, như muốn nuốt chửng tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
8 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm