Bà quả đúng là ruột Phàm, khả năng nói lời đ/ộc địa kém cạnh chút nào.
Hứa đấu mức c/âm họng.
Tôi ngồi một nghe mà cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bà biết phân biệt đúng sai, bênh gái m/ù đáng kết thân!
5
Biết thái độ đối Kiều, sự bất mãn trong giảm đi rất nhiều.
Xét cho và quê ăn Tết phải bố anh dạy dỗ cái.
Những lần cà khịa sau cần quá đáng, phớt lờ.
Đêm giao thừa, bố người chú cơm niên.
Mẹ từ sáng sớm đã bật ngừng nghỉ.
Mọi việc trong cửa tay kiểm soát.
Tôi gì nhiều, biết theo chân phụ việc lặt vặt.
Nhưng ngay như vẫn 'không hài lòng'.
'Ôi trời, đôi tay nõn làm mấy việc làm gì.'
Tôi ngượng ngùng cười, nói các bậc trưởng bối đang bận rộn, sao tâm ngồi được.
Nghe xong, bật cười.
'Ngồi thì sao? cưới lẽ làm osin cho à?'
'Mẹ hiểu hiếu thảo con, đã có người việc rồi.'
'Mẹ ở giám sát vì muốn xúc thôi, quan gì các con.'
'Con ăn chơi thoải mái, nếu chán thì bảo đưa đi m/ua sắm, sắm bộ mới.'
Mẹ nhất quyết như đành nghe theo.
Quay lại phòng khách, đúng thấy đang nói chuyện rôm rả Phàm.
Lòng nghi hoặc.
Hứa và sự là ruột thịt sao?
Sao có thể thờ ơ người mà ưa?
Hứa khẽ kéo tay tôi.
Ám ngồi xa bọn ra.
Nhưng nếu ai đó cố tình nhắm vào bạn, dù có trốn chân trời cũng vô dụng.
Tôi chưa kịp ngồi xuống ghế, đã rú lên như gà đạp.
'Năm là thời đại dâu mới những phục mà nhởn nhơ như hoàng.'
Hứa thấy bẽ mặt, lập tức hùa theo.
'Dì nói gì ạ.'
'Chị dâu em phúc phần tốt ngày nào cũng nấu sẵn bữa sáng mới dậy.'
'Được làm dâu chắc kiếp trước đức lắm.'
Bố đang uống các em trai bỗng buông lời như sét đ/á/nh.
'Mày phúc hơn, sáng phải gọi lần thì giờ vẫn đếm trong mơ.'
Mặt tái mét như vừa nuốt hộp slime, đưa mắt c/ứu hai.
Tôi giả vờ thấy, đứng dậy pha thưởng thức từng ngụm.
Trà xanh này, càng già càng giá.
6
Dì vỗ vỗ tay Kiều, hộ.
'Kiều nhỏ, ngủ nhiều chút cũng đương nhiên.'
Bố đáp, mỉm cười đầy ẩn ý.
Phải nhận, sự dẳng nể phục.
Thấy ai ý, lại mon men gần tôi.
'Chị dâu hôm đẹp quá, tốn sức lấy anh trai hả?'
'Không như lười điểm, thấy mộc hơn.'
Dì cũng phụ họa:
'Trang là l/ừa x/ấu thì mãi vẫn x/ấu.'
Hứa nhanh trí lặp lại nói.
'Đúng đấy, phấn đẹp mấy cũng che x/ấu xí.'
Vừa dứt lớp phấn như tường thành trên nứt toang.
Ánh mắt hằn học đủ sức gi*t ch*t chúng trăm lần.
Hứa vẫn buông tha, tục kích.
Cô giả vờ nhận lỗi, nói hoàn toàn mộc.
'Da đẹp chắc anh trai tốn đống m/ua máy dưỡng da cho nhỉ?'
'Em ngưỡng m/ộ chị, cần xinh đẹp là đàn ông tốt nuôi mình.'
'Em thì thể, phụ nữ phải lực cánh sinh.'
'Tiêu người khác nào cũng nơm lo đuổi ra đường.'
'Đến già nua, dù có hạ cũng đàn ông, lang thang đói rét đáng thương.'
Hứa vừa nói vừa nhìn bằng ánh mắt thương hại.
Lòng như hoang giẫm đạp.
Đêm ba mươi Tết, sum họp.
Chỉ nói đã biến thành mụ ăn bám.
Nhưng thể phản pháo.
Nếu nổi gi/ận, sẽ nói vì tim đen.
Không những rửa mang tiếng đàn lỗ.
Một mũi đích.
Tôi nén gi/ận, ngẩng nhìn ánh đắc ý Kiều.
Em gái à, im lặng vì giữ thể chồng.
Em tưởng có sao?
7
Trước hàng giả vờ ngượng ngùng.
Khi mọi ánh mắt đổ dồn, nắm tay lỗi to.
Thành mức Oscar cũng phải trao giải.
'Dì ơi cháu lỗi!'
'Kiều tuy dạy bé bỏng, đừng cháu ấy nhé?'
Cả phòng sững kể hai.