Nơi Gửi Gắm Châu

Chương 1

15/06/2025 05:00

Hẹn cùng nhau chụp ảnh kỷ niệm 100 ngày tuổi cho con gái.

Diệp Vân Châu đột nhiên thất hứa vào phút chót.

Đang chụp dở, con gái bỗng khóc ré lên, tôi bế con đi lại dỗ dành.

Chợt nhìn thấy Diệp Vân Châu qua lớp kính phòng chụp.

Anh ấy đang quỳ một gối, hai tay nâng niu bụng bầu của một cô gái, thành kính hôn lên.

Sau này, khi thấy tôi đưa ra tờ đơn ly hôn, anh ta đ/au khổ vô cùng.

"Em có biết thời kỳ cho con bú không được ly hôn không?"

Tôi bình thản đáp.

"Luật này có thật, nhưng chỉ áp dụng cho đàn ông."

01

Lúc mang th/ai, tôi từng đề nghị chụp một bộ ảnh th/ai kỳ để lưu giữ khoảnh khắc làm một với con.

Diệp Vân Châu kh/inh thường nói:

"Cái bụng đầy rạn da thế kia, chụp làm gì? Anh bận lắm."

Nhưng giờ đây anh ta đang quỳ gối, nâng niu bụng bầu một cô gái, thành kính hôn lên.

Cô gái kia đang cười nói rạng rỡ nhìn anh.

Sau khi nhiếp ảnh gia bấm máy, xem qua ảnh liền giơ ngón cái khen ngợi, tiếp tục chỉ đạo họ tạo dáng.

Tôi muốn gọi anh ta, nhưng cổ họng như vướng thứ gì.

Có lẽ tình mẫu tử liên tâm, đứa bé vừa nín khóc lại bắt đầu gào thét.

Diệp Vân Châu nghe thấy động tĩnh, hầm hầm bước ra.

"Hà Liên Yên, em đang theo dõi anh?"

Con gái bị giọng anh ta dọa, khóc càng dữ dội.

Diệp Vân Châu mới dịu giọng.

"Xin lỗi con yêu, là ba dọa con rồi."

Dỗ xong con gái, cô hướng dẫn chụp ảnh đi ra tìm tôi.

Thấy Diệp Vân Châu, mắt cô ta sáng rực.

"Cuối cùng ba bé cũng tới rồi. Em vừa mới an ủi mẹ bé rằng chắc chắn ba sẽ không vắng mặt trong dịp quan trọng thế này."

Diệp Vân Châu ngơ ngác một lúc, hình như vừa chợt nhớ ra.

Hôm nay vốn hẹn cùng chụp ảnh 100 ngày tuổi cho con gái.

Anh ta liếc nhìn tôi đầy áy náy, lăn cổ họng không nói gì.

Xoa má con gái, giọng tràn đầy yêu thương:

"Những dịp quan trọng sau này của con, ba sẽ không vắng mặt nữa."

"Vậy đi, đăng ký gói chụp ảnh gia đình đến 18 tuổi. Mỗi năm chúng ta đều tới chụp."

Đúng là phong cách Diệp Vân Châu - dùng tiền giải quyết mọi thứ mỗi khi cảm thấy có lỗi.

Ánh mắt ngưỡng m/ộ của cô gái hướng về tôi:

"Chị ơi, nhìn là biết chị có phúc lắm đấy. Người bố yêu con đến thế hiếm lắm."

Studio chụp ảnh cho con gái tôi nổi tiếng đắt đỏ.

Diệp Vân Châu giàu có, đương nhiên sẵn sàng chi tiền cho con gái.

Không ngờ, đây lại là studio chuyên chụp ảnh bầu và trẻ em.

Tôi chỉ sang studio bên trái, nói với cô gái:

"Em đi lấy đơn đặt, đăng ký hai gói chụp đến 18 tuổi. Anh ấy sẽ thanh toán."

Trong studio bên trái, cô gái mang bầu đang buồn bã nhìn chằm chằm Diệp Vân Châu.

Anh ta vội vàng giải thích:

"Đó là vợ bạn tôi. Bạn tôi bị trẹo chân nên tôi thay anh ấy chụp, sau này sẽ photoshop lại."

Cô gái có lẽ lần đầu nghe lời nói dối vô lý đến thế, đờ người ra.

Tôi thúc giục:

"Đi lấy đơn đi em, không muốn doanh số nữa à?"

Khi cô gái mang đơn tới, tôi mỉm cười với Diệp Vân Châu:

"Nếu là vợ bạn, anh không ngại đăng ký thêm gói cho cô ấy chứ?"

Diệp Vân Châu mặt đỏ bừng, ký tên và thanh toán nhanh chóng.

Cô gái hứng trọn doanh số bất ngờ, cười tươi rói:

"Mời anh chị qua studio bên phải tiếp tục chụp ảnh."

Diệp Vân Châu đi theo cô gái, tôi chặn lại:

"Bên đó có người mang bầu, để họ đợi lâu sao tiện?"

Diệp Vân Châu đứng hình.

02

Tôi là giáo viên tiểu học, quen Diệp Vân Châu qua mai mối.

Khi đó người mối lái cố gắng tô vẽ tôi ưu tú hơn, nhưng cũng chỉ nói được mấy từ "hiền lành, công việc ổn định, biết chăm con phụng dưỡng cha mẹ".

Diệp Vân Châu chỉ thờ ờ "ừ".

Nhưng cuối cùng anh ta vẫn cưới tôi.

Tôi biết anh ta cưới tôi không phải vì yêu, mà qua cân nhắc lợi ích, thấy tôi phù hợp để kết hôn.

Tôi không tham lam, tiền bạc và tình yêu có một thứ là đủ.

Làm thủ tục công chứng tài sản tiền hôn nhân, tôi vui vẻ ký tên.

Gia sản Diệp Vân Châu chỉ cần rơi vài hạt bụi cũng đủ tôi sống cả đời.

Sau cưới, anh ta luôn lạnh nhạt, chỉ "làm việc" với tôi vào ngày rụng trứng.

Sau khi mang th/ai, còn không chạm vào người tôi.

Tôi từng nghe anh ta than thở với bạn: "Nhạt nhẽo vô vị".

Tôi từng nghĩ anh ta là gay bị ép kết hôn, nên mới vội vàng cưới tôi ở tuổi ba mươi.

Không ngờ, anh ta lại có thể nhiệt tình với cô gái khác như thế, cùng làm những việc từng coi thường.

Cô gái thấy anh ta đứng hình lâu, suýt khóc.

Nhìn con gái ngoan ngoãn hôm nay khóc hai lần, giờ đã kiệt sức ngủ thiếp đi.

Tôi thúc giục:

"Anh qua đó đi, con ngủ rồi cũng không chụp được nữa."

Anh ta thở phào:

"Vậy anh qua đó chụp xong sẽ quay lại ngay."

Vừa bước vào studio, cô gái đã ôm chầm lấy anh ta.

"A Châu~"

Giọng nói ngọt ngào vang lên.

Ánh mắt cô gái thách thức nhìn tôi, khóe miệng nhếch lên.

Tất cả đều hiểu hàm ý:

"Rốt cuộc em mới là người thắng."

Cô gái vội đỡ tôi:

"Chị ổn không?"

Tay tôi vẫn bế con, có lẽ cô ấy sợ tôi ngất xỉu.

Nhưng tôi vững như bàn thạch, quay sang nói:

"Hôm nay chị giúp em có doanh số, em phải hứa mỗi năm tặng toàn bộ file gốc và thêm 10 ảnh chỉnh sửa, ghi rõ vào hợp đồng."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Mỏ Hỗn Chạy Dài Tên Con Đường Đi Tìm Chết

Chương 37
[BL] Mỏ Hỗn Chạy Dài Trên Con Đường Đi Tìm Chết! Xuyên vào cuốn tiểu thuyết đam mỹ "Tổng tài bá đạo và thế thân nhỏ bé'', tôi không phải nhân vật chính, mà là một tên pháo hôi trà xanh, chuyên gia gây sự với ba nhân vật công hàng đầu của truyện. Hệ thống bắt tôi phải sắm vai một tiểu mỹ thụ yếu đuối, õng ẹo, mục tiêu là khiến cả ba tên công kia ghét cay ghét đắng, tạo đà cho thụ chính xuất hiện. Vấn đề là, linh hồn tôi là trai thẳng chuẩn 100%! Suốt ba năm, tôi đã phải nhịn nhục, giả vờ yếu đuối, giả vờ tranh giành tình cảm, giả vờ bị bắt nạt. Cuối cùng cũng chờ được ngày, hệ thống báo tin: 【Nhiệm vụ hoàn thành! Mức độ hoàn thành cốt truyện max! Ký chủ chuẩn bị giả chết thoát ly!】 Trước khi đi, hệ thống cho tôi một ngày để trăn trối. Nhịn tròn ba năm, tôi bùng nổ. Tôi quyết định vạch trần bản chất trai thẳng mỏ hỗn của mình và chửi cho ba tên khốn kia tỉnh ngộ. Tôi lập một nhóm chat kéo cả ba vào: Tôi: 【Gửi ba tên đần.】 Tôi: 【@Lão già tổng đài: Anh bớt cái vẻ mặt như tuyến tiền liệt kia lại giùm tôi. Ba năm nay tôi diễn mệt lắm rồi. Anh nghĩ tôi thèm cái hợp đồng rách của anh chắc? Nói cho anh biết, nếu thật sự lên giường, ai nằm trên còn chưa biết đâu! Đồ tự luyến!】 Tôi: 【@Ảnh đế làm trò: Kỹ năng diễn xuất của anh còn thua cả tôi. Anh nghĩ anh lừa được tôi à? Cái bẫy tình yêu của anh trẻ con đến mức tôi nhìn mà buồn nôn. Anh mà cũng đòi làm công? Về nhà học lại cách bám váy mẹ đi!】 Tôi: 【@Thiếu gia chó dại: Cậu là chó con thiếu hơi hay gì mà bám tôi dai thế? Suốt ngày ghen tuông vớ vẩn, cậu tưởng cậu ngầu hay sao? Cậu mà cũng đòi làm tôi? Về bú sữa mẹ rồi lắc não thêm một trăm năm nữa đi, nhóc con!】 Tôi: 【Tạm biệt, tôi đi đây. Mấy người ở lại tự tổn thương lẫn nhau đi!】 Vừa gửi xong, tôi thấy sảng khoái vô cùng, tôi chuẩn bị nhấn nút "thoát ly''. Đột nhiên, hệ thống hoảng hốt giải thích với tôi: 【Bíp bíp bíp! ký chủ!!! Em xin lỗi! Em tính nhầm múi giờ thế giới rồi!!】 Tôi: ? Hệ thống: 【Cái chết của ngài... thật ra là một tháng sau mới diễn ra máááá!】 Tôi: ...!!! Ngay giây tiếp theo, tiếng khóa điện tử bên ngoài vang lên… -- Cả ba tên công tôi vừa chửi đều có thẻ vào nhà tôi.
Chữa Lành
Đam Mỹ
Hài hước
593