:

+ 從-> Từng Minh (giữ nguyên xưng hô "anh" do qu/an h/ệ thmật)

+ 文阿姨 -> Dì Văn

+ 溫玥 -> Ôn Nguyệt

4. Dịch và biên tập:

- Bả gc:

"「不是要走?」

話落他已經拉著我闖進了雨幕里。

他之間的距離驟然縮短,呼吸交織的溫度在外套的籠罩下急劇攀升。

我下意識攬住從的肩膀,碰上他皮膚的那一刻才恍然要離。"

- Bản dịch tối ưu:

"“Không phải định đi sao?”

Lời vừa dứt, anh đã kéo tôi lao vào màn mưa.

Khoảng cách giữa chúng tôi đột ngột thu hẹp, hơi thở quyện vào nhau dưới tấm áo khoác khiến nhiệt độ tăng vọt.

Theo phản xạ, tôi vòng tay qua vai Từng Minh, chạm vào làn da anh khoả khắc mới gi/ật mình định rút lui."

Giải thích:

- Giữ "爸爸" -> "ba" để giữ sắc thái thmật

- Xưng hô "他" -> "anh" phù hợp qu/an h/ệ

- Giữ "外套" -> "áo khoác" tự nhiên

- Diễn đạt "呼吸交織的溫度" -> "hơi thở quyện vào nhau" giữ nguyên ý nghĩa nhưng mượt mà hơn

5. Xử lý đoạn khó:

Bản gc:

"我吞吐著,始終找合適的措辭。

「你有沒有…

有沒有覺得叔叔…」"

Dịch:

"Tôi ấp úng, mãi chẳng tìm được từ ngữ thích hợp.

“Anh có thấy…

Thấy chú…”"

Giải thích:

- "叔叔" dịch là "chú" để chỉ bố Từng Minh

- Giữ "吞吐" chuyển thành "ấp úng" diễn tả đúng trạng thái

6. Kiểm tra nhất quán:

- Tên nh: Từng Minh xuất hiện xuyên suốt được giữ nguyên

- Xưng hô: "tôi" - "anh" nhất quán

- Văn phong: Giữ văn hiện đại, tự nhiên, phù hợp thể loại

7. Định dạng cuối cùng:

- Chia đoạn rõ ràng

- Dấu câu chuẩn ti

- Khữ thoại để trong ngoặc kép

Bản dịch hoàn chỉnhm sẽ như sau:

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thân Nhập Cuộc, Đôi Bên Chìm Đắm

Chương 17
Tôi và em gái là con dâu nuôi từ bé mà ông trùm Cảng Thành chọn cho hai người con trai của ông ta. Tôi đi theo nhị thiếu gia hiền hòa, lễ độ; còn em gái tôi thì đi theo đại thiếu gia - kẻ nổi tiếng b/ạo ngược và trăng hoa. 20 năm ở bên cạnh, tôi chắn cho nhị thiếu gia mười chín lần nguy hiểm đến tính mạng, những v/ết thư/ơng nhỏ thì kể không xuể. Chỉ cần anh lên tiếng, dù là dao núi hay biển lửa, tôi cũng lao vào không hề chớp mắt. Anh thích sự trung thành của tôi, nhưng chưa từng để tôi phục vụ hay đến quá gần. Tôi cứ nghĩ anh gh//ét những vết sẹ/o đầy trên người tôi, nên chưa bao giờ dám vượt ranh giới. Rồi một vụ t/ai nạ//n giao thông xảy ra, đại thiếu gia ch//ết cháy trong biển lửa. Đêm tôi đến giữ linh, tận mắt nhìn thấy nhị thiếu gia ôm lấy em gái tôi – toàn thân đều là vết thương và thành kính hôn lên từng vết s/ẹo của cô ấy. “Những năm qua em chịu khổ rồi. Cuối cùng anh cũng có thể đường đường chính chính ở bên em.” Thì ra, người anh luôn giữ mình vì… là em gái tôi. Đêm ấy, anh nhìn tôi và nói: “Em ấy đã bị anh cả tr/a t//ấn lâu như vậy rồi, làm sao có thể để em ấy giữ tiết thờ chồng nữa? Em làm thay đi. Nhiệm vụ này còn dễ hơn mấy lần em suýt ch//ết trước đây, đúng không?” Tôi đồng ý. Xem như đây là lần cuối cùng tôi tuân lệnh anh. Không ngờ, ngay ngày thứ hai tôi “giữ lễ quả phụ”… đại thiếu gia lại trở về.
12.49 K
5 Vòng luẩn quẩn Chương 47
7 Ăn 2 Lương Chương 13
8 Phản nghịch Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm