Dù Tiểu Trương đã làm mẹ nhưng chưa bao giờ vì con nhỏ mà ảnh hưởng công việc, cô ấy còn là người cẩn thận nhất nhóm. Quản lý đồng ý cho tôi về suy nghĩ thêm.
Hôm sau đi làm, quản lý phản hồi đồng ý nhưng nhấn mạnh: [Hoành Hưng là nơi cạnh tranh khốc liệt, vào được rồi thì xem bản lĩnh họ đến đâu.]
Tôi đăng thông tin lên nhóm nhưng không ép buộc, để mọi người tự quyết định theo hoàn cảnh. Nhưng rất nhanh tất cả đều đồng ý đi cùng.
[Ở lại công ty này cũng bị Tạ Vân hành cho ch*t, thà đi còn hơn!]
[Đồng ý!]
Thấy mọi người đoàn kết, tôi rất vui nhưng chưa phải lúc ra đi. Tôi muốn Tạ Vân tự nếm mùi hậu quả.
Từ khi chia nhóm, William bắt đầu dẫn đội tiếp xúc dự án của tôi, âm thầm lấy lòng thành viên. Mỗi lần tôi gặp khách hàng, William và Tạ Vân đều đi theo. Đang đàm phán thì Tạ Vân chen ngang: [William từ nước ngoài về, năng lực không thua Lưu Hiểu. Lưu Hiểu làm được gì, cậu ấy cũng làm được.]
Khách hàng ngơ ngác, tôi chỉ cười không nói. Trước đây tôi rất nhiệt tình kéo khách, giờ thờ ơ nên nửa tháng không có đơn mới, chỉ làm dự án cũ. Ông chủ bất mãn với William, gọi điện m/ắng cả hai một trận.
Một tuần sau, William thật sự kéo về hai khách lớn. Tạ Vân ôm hôn anh ta: [Đúng là bạn trai em! Thay thế Lưu Hiểu chỉ là sớm muộn.]
Chúng tôi mỉm cười không nói. Bởi ai cũng biết hai đơn này William đổi bằng thân x/á/c.
11
Mấy ngày qua, thành viên đội William mặt ngoài tỏ vẻ phục tùng, nhưng bí mật báo cáo với tôi. Dân làm thuê không giúp nhau thì ai giúp?
William vẫn đề phòng đội nhóm nên không dẫn họ đi gặp khách. Nhưng chỉ cần biết địa điểm, tôi hoàn toàn có thể biết chuyện trong phòng VIP.
Nhân danh họp hành, tôi lén theo William chụp được nhiều ảnh nh.ạy cả.m, chờ thời cơ vạch mặt chúng.
Có đơn hàng, khí thế William và Tạ Vân càng ngạo nghễ. Tạ Vân lại bắt đầu chấn chỉnh chúng tôi từ tiểu tiết:
- Dù hôm trước tăng ca đến mấy, sáng sau trễ 1 phút ph/ạt 500 tệ.
- Nửa tiếng tuần tra văn phòng một lần, bàn có giấy vụn ph/ạt 200 tệ.
Chỉ một tuần, phòng kỹ thuật nộp ph/ạt cả vạn tệ. Tôi đến chất vấn thì cô ta rút sổ tay nhân viên: [Trên này ghi rõ không được trễ giờ, phải giữ bàn làm việc sạch sẽ. Các người đã ký x/á/c nhận khi vào công ty, nhanh quên thế?]
William còn tạo hệ thống định mức thời gian mới, trễ deadline là trừ lương. Ví dụ lập trình 8 tiếng bị ép thành 6 tiếng, khiến chúng tôi không có thời gian vệ sinh.
Gần đây Tạ Vân dẫn đội sales chân dài livestream nhảy múa quảng bá robot hỗ trợ - dự án được công ty và thành phố kỳ vọng, thành công sẽ vượt mặt tập đoàn Hoành Hưng.
Nhờ chiêu này, robot nhận được nhiều đơn hàng. Tạ Vân huênh hoang: [Tôi đã nói sales là quan trọng! Đồ b/án thành phẩm tôi cũng b/án được vạn đơn.]
Tôi chỉ ậm ừ. Bởi hiện tại robot này chỉ là hàng mã, chỉ cần thêm một tính năng là hệ thống sập ngay.
12
Hết hạn một tháng, nhóm tôi không có dự án mới. William thắng cuộc. Tan làm, tôi nghe lén ông chủ và Tạ Vân: [Lưu Hiểu là nhân tài kỹ thuật, để cô ấy hoàn thiện hệ thống robot rồi nghỉ?]
Tạ Vân phản đối: [Hệ thống cơ bản xong rồi, để William xử lý nốt. Lẽ nào ông muốn thưởng dự án cho Lưu Hiểu?]
Khi vào công ty, ông chủ từng hứa thưởng 50 vạn tệ nếu tôi hoàn thành robot này. Ông ta vỗ đùi: [Không được! Cậu chắc William đảm đương được?]
Tạ Vân vỗ ng/ực: [Đương nhiên! William có mấy đơn rồi.]
Ông chủ đồng ý. Hôm sau, 5 chúng tôi bị gọi vào văn phòng. Tạ Vân đưa giấy sa thải: [Đi kế toán lĩnh lương đi.]
Cô ta chế nhạo tôi: [Lưu Hiểu à, là tôi thì đi lấy chồng đi. Đàn bà như cô sao đọ được đàn ông? Sales như chúng tôi bao tuổi cũng làm được.]
Tôi lạnh lùng hỏi: [Khi robot ra mắt có tên tôi không?]
Tạ Vân cười nhạo: [Lưu Hiểu mơ à? Cô nghỉ việc rồi, liên quan gì? Giờ code toàn do William viết, chỉ ghi mỗi tên cậu ấy thôi!]
Buồn cười! William chỉ copy code cũ của tôi. Tôi giả vờ trầm ngâm, Tạ Vân cảnh giác: [Cô định tranh công à?] rồi lập tức đ/á/nh máy bản tuyên bố: [X/á/c nhận Lưu Hiểu chưa từng tham gia dự án robot hỗ trợ.]