Cuối cùng họ đành phải thuê nhà cũ của người khác để ở.

Sau khi nhận tiền đền bù, tôi đã m/ua phần m/ộ công cộng và đưa di hài cha tôi vào đó.

Từ đó về sau, sẽ không còn ai đến quấy rầy cụ nữa.

Tối đó, tôi mở máy tính xem lại đoạn video cha tôi quay lúc sinh thời.

Khi ấy bệ/nh tình cha đã rất nặng, ông nói: 'Tiểu Quân, nếu cha mất, con hãy đưa cha về quê, ch/ôn cất sau núi nhà cũ.'

Tôi lắc đầu: 'Cha ơi, cha sẽ sống trăm tuổi mà.'

Ông gượng cười: 'Ai rồi cũng đến ngày ấy, cha nói thật với con đấy.'

Tôi hỏi: 'Sao không ở thành phố? Gần con hơn, con có thể thăm cha thường xuyên.'

Cha thở dài: 'Cha có lỗi với con.

Vốn định xây cho con và anh con mỗi người một căn nhà.

Nhưng mới kịp xây cho anh con xong thì cha ngã bệ/nh.

Lại tiêu hết tiền tiết kiệm, khiến con phải v/ay m/ua nhà.

Cha muốn khi mất đi sẽ tranh thủ chút quyền lợi cho con.'

Tôi ngơ ngác không hiểu, cha muốn tranh thủ quyền lợi gì cho tôi?

Tôi đút nước cho cha uống.

Ông tiếp tục: 'Một ngày nào đó quê mình sẽ bị giải tỏa.

Nhưng con không ở quê, mẹ con sẽ không nói cho con biết chuyện này.

Bà ấy cũng sẽ không chia tiền hay nhà cho con.

Con ch/ôn cha sau nhà cũ, rồi xin số điện thoại của trưởng thôn.

Nhớ nhắn trưởng thôn rằng nếu động đến m/ộ cha, phải báo cho con.

Như thế con sẽ biết khi nào giải tỏa.'

Tôi vẫn mơ hồ: 'Dù biết lúc giải tỏa, nhưng mẹ không chia tiền thì con cũng đành bó tay.'

Không biết chuyện giải tỏa, không rõ số tiền bao nhiêu, lòng tôi còn đỡ xao động.

Nếu biết có khoản tiền lớn vốn thuộc phần mình mà không được nhận, tâm trạng tôi sẽ suy sụp mất.

Cha tôi nói: 'Con nghe cha nói hết.

Sau khi cha đi, nếu anh con sống đàng hoàng không quấy rối con, con cũng đừng đụng đến hắn.

Nhưng nếu hắn gây chuyện đòi tiền, tuyệt đối không được cho.

Cha không muốn con dùng tiền mồ hôi nước mắt để nuôi anh con.

Nhưng mẹ con quá nhẫn tâm, bà ta rất có thể xúi anh con đào m/ộ cha để ép con đưa tiền.

Vì vậy con phải phòng bị trước.'

Tôi càng bối rối: 'Vậy con không đưa cha về quê, họ sẽ không có cơ hội chứ?'

Cha lắc đầu: 'Trước kẻ tham lam, trốn tránh không giải quyết được gì.

Chi bằng cho họ cơ hội để dứt điểm lòng tham.

Khi ch/ôn cất cha, con hãy ch/ôn theo cái bình gốm cổ đó.

Nếu anh con đến đào m/ộ, con hãy báo cảnh sát tố giác tội đào m/ộ.

Hắn sợ đi tù, bất cứ yêu cầu nào con đưa ra họ cũng phải đồng ý.

Lúc đó con chỉ cần đòi tách hộ khẩu và lấy căn nhà cũ.

Một khi giải tỏa, tiền đền bù nhà cũ sẽ thuộc về mình con.

Cha mong con dùng số tiền đó trả n/ợ m/ua nhà.

Có sổ hộ khẩu riêng, sau này yêu đương kết hôn, mẹ và anh con cũng không can thiệp được.'

Đầu tôi chất đầy thắc mắc.

Cái bình ấy là đồ thật hay giả?

Sao cha biết trước sẽ có giải tỏa?

Nhưng chưa kịp hỏi, cha đã thở gấp.

Tôi vội bấm chuông gọi bác sĩ.

Dù được cấp c/ứu, cha tôi không tỉnh lại nữa.

Nhìn đoạn video, nước mắt tôi tuôn rơi.

Lúc ấy tôi vẫn hoài nghi lời cha, nhưng vẫn làm theo di nguyện.

Không ngờ giờ đây mọi chuyện đúng như cha dự liệu.

Số tiền đền bù sau khi m/ua m/ộ phần vẫn còn dư, đủ trả hết n/ợ nhà.

Tôi trả xong n/ợ sớm, hoàn thành tâm nguyện của cha.

Sau đó, tôi và bạn trai đi đăng ký kết hôn.

Chúng tôi yêu nhau năm năm, tôi chưa dám kể về gia đình tham lam của mình.

Chỉ nói có người cha tuyệt vời, tiếc là đã qu/a đ/ời.

Sau khi đưa anh trai vào tù, tôi mới kể hết chuyện gia đình cho bạn trai.

Anh ấy ôm tôi xót xa: 'Sau này có chuyện gì phải nói với anh, đừng để anh lo lắng.'

Rồi anh nghiêm túc cầu hôn tôi.

Giờ đây, chúng tôi chính thức thành vợ chồng.

Tôi thực sự có tổ ấm của riêng mình.

Châu Phú Quý ra tù.

Hắn về thấy nhà đã biến mất, thay vào đó là đường sắt cao tốc đang xây.

Hắn trút gi/ận lên mẹ, ch/ửi bà phá của, nhường cơ hội làm giàu cho tôi và hàng xóm.

Hắn càng lười nhác hơn xưa, không làm việc, suốt ngày đ/á/nh mạt chược.

Mẹ tôi chỉ đ/á/nh nhỏ giải trí.

Châu Phú Quý đ/á/nh lớn, thua nhiều hơn thắng, n/ợ nần chồng chất.

Vợ chồng suốt ngày cãi vã.

Có lần bị chị dâu m/ắng, hắn đ/á/nh vợ.

Chị dâu gi/ận dữ đòi ly hôn, mẹ lại dỗ dành, bảo vì con cái hãy chờ anh ấy thay đổi.

Nhưng b/ạo l/ực gia đình có lần đầu là vô số lần sau.

Châu Phú Quý nghiện đ/á/nh vợ, hễ bực là đ/ập đ/á/nh.

Tin tôi m/ua nhà lọt đến hắn, tưởng tôi nhận đền bù lớn mà hắn không được phần, hắn phát đi/ên lên.

Hắn ch/ửi vợ vô dụng, không giữ được nhà, đ/á/nh chị dâu thập tử nhất sinh.

Mẹ tôi can ngăn, bị hắn đ/á/nh thâm tím mặt mày.

Chị dâu báo cảnh sát, kiện tội bạo hành, hắn lại bị tạm giữ.

Ra tù, chị dâu kiện ly hôn.

Dù hắn không đồng ý, tòa vẫn xử ly dị.

Châu Phú Quý càng đi/ên lo/ạn, ch/ửi mẹ không giữ được vợ cho hắn, suốt ngày nhậu nhẹt, say xỉn là đ/á/nh mẹ thừa sống thiếu ch*t.

Lần nặng nhất, g/ãy cả chân.

Không có tiền chữa, thành tật.

Châu Phú Quý ngày ngày đòi tiền, không cho là đ/á/nh.

Bà già phải lê chân t/àn t/ật, cày cuốc trồng rau nuôi con ăn chơi, lại còn nuôi Châu Tiểu Bảo.

Nghe bà con kể chuyện họ, lòng tôi chẳng gợn sóng như nghe chuyện người xa lạ.

Có người bảo, mẹ tôi muốn kiện tôi.

Bà ta hỏi luật sư cách bắt tôi trả một vạn tiền phụng dưỡng mỗi tháng.

Luật sư đáp: 'Về vấn đề pháp lý, xin hãy thanh toán phí tư vấn trước.'

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn Trai Hôn Ước Từ Nhỏ Của Thiếu Gia Đệ Nhất Kinh Thành

Chương 18
Mẹ tôi và bạn thân của bà đều lấy chống là đại gia giới thượng lưu Bắc Kinh. Thế là hai người họ quyết đinh làm thông gia với nhau, nhưng trớ trêu thay lại đều sinh con trai. Từ nhỏ, "Thái tử Bắc Kinh" Hách Nhất Châu đã là kẻ bá đạo, luôn dọa tôi: "Khóc nữa là sau này anh không cưới em đâu." Tôi vừa nức nở vừa phân trần: "Em là con trai, anh không thể cưới em được." Lớn lên, không ngờ chúng tôi thật sự phải lòng nhau. Sau vài tháng hẹn hò chính thức, tôi đành đánh bài chuồn. Bởi vì tên tiểu bá vương ngày xưa giờ đã thành đại bá vương thực sự, thân thể tôi thật sự yếu đuối không kham nổi. Kết quả vừa trốn đi hưởng thụ được nửa tháng, tôi đã bị hắn bắt lại ở lễ hội té nước Vân Nam. Hắn liếc nhìn mấy anh trai vạm vỡ áo ướt sũng xung quanh, mặt lạnh như tiền: "Là cơ bụng anh không đủ đẹp, hay anh chưa đủ hăng say trên giường mà khiến em phải vất vả chạy đến tận đây tuyển hậu cung à?"
0
2 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
4 Hoài Lạc Chương 19
5 Con Gái Trở Về Chương 22
11 Ân Trường Thọ Chương 23
12 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.

Mới cập nhật

Xem thêm