phóng sinh

Chương 3

16/06/2025 06:28

Khi bạn qua đủ ý trên đời, hãy quyết định về tẻ nhạt này. Chí đáng để h/ủy hoàn toàn đời mình.

Ngày mười rời anh, cũng là mười trên cao xuống.

Mưa nắng lên.

Đường phố dần nhịp.

Tôi đẩy cửa ra, lần đầu tiên ngoài.

Mặc cũng chẳng nghe thấy những lời tán lưng.

Nơi này chẳng biết Lâm xưa, cũng chẳng đem quá khứ hiện tại so sánh.

Đến nhắm xuôi người ta cũng chỉ người ch*t là thằng thằng què ch*t rồi.

Thoắt cái ba trôi qua.

Trong khoảng thời gian từ lúc khỏi nhà, gắng thách bản bằng mọi cách.

Tự hành hạ mình như lao vào đông, đón nhận ánh những câu tò mò ánh khó người khác.

Mỗi khi cảm xúc sụp đổ, trốn về nhà uống rư/ợu.

Khi say trong đầu như hai người đang cãi nhau dữ dội.

Một người chịu nổi bỏ đi.

Người chân quát: Sao bỏ? Khó khăn đắng cay vượt qua đến này phải buông xuôi?

Tháng hai ly hôn, tái khám.

Bác sĩ tình trạng tốt hơn nhiều.

Chúng trò chuyện lâu, cô ấy sợ ánh dị nghị người mà giống Chí, thể chấp nhận khiếm khuyết chính mình.

Tháng ba ly hôn, dần với nhà đối diện.

nghỉ hưu, trai gái, gái mở tiệm cổng khu dân cư.

lý rất tốt, chuyện hài hước nhiên.

Nhắc đến chân tôi.

Dì bảo: Một chiếc hỏng, chẳng còn ba chiếc tốt sao?

Nhắc đến nỗi tiếc nuối sự nghiệp, phần đời người phải ở trên sân khấu, mà ở dưới sân khấu.

Không diễn viên giả.

Tôi ăn đến rơm rớm nước mắt.

Thân siêu thị tranh thủ giờ vàng 8h tối, chen chúc trong đông, tiếng thúc nhanh.

Bảo đến cửa hàng gái thời gian, khi đắt khách thưởng cho chiếc nhỏ.

Dì còn tham gia đội nhảy dưỡng sinh khu, phụ trách chỉ mấy bà già.

Tôi giúp tác, đôi khi biên múa.

Chẳng sao, hòa nhập vào hội người già trong khu.

Trước là đối tượng bị tán lưng.

Giờ giữa nghe tán người khác.

Bỗng khác về hai chữ 'bình đẳng'.

Đội nhảy dần trở nên chuyên nghiệp, còn may đồng phục thống nhất.

rộng mối biết tìm chàng trai đến ảnh quay phim đẹp.

Đang đột nhiên chỉ tay về phía tôi: 'Chụp vài kiểu cho Tiểu đi'.

Mọi người hưởng ứng.

Tôi ống đen ngòm, phản xạ lắc đầu từ chối.

Đôi tay đặt lên vai cho lùi bước.

híp mắt: 'Chỉ vài tư thế dáng cháu đẹp, lắm'.

'Đúng đấy!'

'Đừng căng thẳng!'

Tôi căng thẳng đến khô cổ.

Như lần đầu tiên trên sân khấu biểu diễn.

Tim đ/ập thình thịch, đầu choáng váng.

Tay chân cứng nhiên, mọi người nhận nhưng hối thúc.

Chàng nhiếp ảnh ảnh trong nghĩ hỏi: 'Cô cần khí hỗ không?'

Âm thanh lên, các lắc quạt nhảy múa.

Lấy phông nền, vén váy thực hiện vài tác cơ bản.

Tiếng màn trập lách cách lên, những lời vây quanh.

'Tốt lắm!'

'Thả lỏng biểu cảm hơn!'

'Chị thế này cũng nổi bật!'

Khóe môi nhếch lên ngoài ý muốn, vô thức về ống kính.

Đúng lúc nhạc dừng, tiếng 'mẹ ơi' thuộc bên tai.

Tôi quay đầu theo, thấy Tử Ngang cùng Chí Tống bên.

do ba gặp, Tử Ngang trông thấy rất xúc động.

Cậu chạy ùa vào dùng giọng nũng nịu nghe gọi 'mẹ'.

Tôi xoa đầu con, mềm nhũn.

Tống xách túi duyên Chí: 'Chúng ta nhé? Để Tử Ngang ở với mẹ cháu'.

Ánh Chí trên người gật đầu chào, dắt Tử Ngang rời đi.

Suốt thời gian nhà, chỉ liên lạc qua điện thoại.

Tôi chưa tình Chí, Tử Ngang dặn dò nên cũng nhắc đến.

Tôi dẫn đến tiệm khu, trên cậu liên tục quan sát quanh.

Vào cửa hàng xuống, cậu mới mở lời: 'Mẹ ơi, mẹ đến đây?'

Không trả lời, cậu nhăn mặt: 'Nơi này hẻo lánh, cũng chẳng như chỗ mình'.

Tôi đẩy chiếc về phía con, mở cho 'Đẹp quan trọng bằng việc mẹ ở đây rất vui'.

Cậu đưa chân, xúc bánh.

'Có ngon không?'

Tử Ngang gật đầu, ăn thêm nữa: 'Ngon lắm!'

Đôi trong veo mong đợi: 'Mẹ ơi, khi nào mẹ về nhà?'

Tôi lấy khăn lau kem trên mặt con, ôn tồn 'Mẹ bố ly hôn, này mỗi người riêng'.

Cậu ngừng đưa chân.

Tôi tiếp tục: 'Nếu mẹ, thể đến ở với mẹ'.

Tử Ngang mãn, mím môi khó chịu: 'Con muốn!'

Không gì? bố mẹ ly hôn, hay đến ở với mẹ?

Tôi tránh đề tài chuyện đây con.

Tử Ngang dùng nát chiếc xắn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Diễn Chương 24
7 Quy Môn Chương 15
8 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
9 Tòa Nhà Ác Mộng Chương 24
10 Tướng Tương Hợp Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm