【Thật khó đ/á/nh giá khi họ vẫn yêu nhau với khởi đầu như vậy.】

Tôi: "..."

Tôi nhìn bố mẹ đang tán tỉnh nhau với vẻ mặt phức tạp, khó có thể tưởng tượng họ từng là kẻ th/ù không đội trời chung.

Bố lăn tròn vào phòng tắm. Mẹ cởi áo khoác đen treo lên mắc, có lẽ cảm nhận được ánh mắt chằm chằm của tôi.

Mẹ quay lại, đôi mắt phượng dịu dàng: "Bưởi, có chuyện gì sao?"

Tôi uống ngụm nước trắng: "Không, chỉ là mùi nước hoa của bố nồng quá làm con nhức đầu."

Mẹ nhăn mặt: "Lần sau bắt ổng tắm rửa ở khách sạn xong mới về. Xịt cả đống nước hoa mà không thấy ngạt thở à?"

Tôi gật đầu tán thành.

3

Cửa mở.

Chàng trai áo trắng tuấn tú bước vào. Mặt như tranh vẽ, dáng ngọc, khí chất như tiên giáng trần.

Nếu bố thuộc tuýp đào hoa lãng tử với đôi mắt tình tứ khiến ai cũng tưởng mình là duy nhất - kiểu nhìn chó cũng thấy tình - thì anh trai hoàn toàn trái ngược. Đường nét sắc sảo, toát ra vẻ lạnh lùng kiêu ngạo. Kiểu nhìn người như nhìn chó.

Anh lạnh lùng: "Mẹ, Bưởi, em trai về."

Tôi: "Anh, bố cũng về rồi."

Anh mặt lạnh: "Biết rồi. Mùi nước hoa xông cả phòng khách, trừ bố còn ai?"

Tôi: "..."

Dù vẫn mặt đ/á nhưng tôi nhận ra tâm trạng bực dọc của anh - có lẽ không phải do nước hoa.

Nhớ lại bình luận, tôi chợt nghĩ: Phải chăng anh thất bại trong lần độ kiếp?

【Chà! Anh trai xuất hiện rồi! Không biết sau độ kiếp anh đang ở cảnh giới nào?】

【Hình như... Kim Đan?】

【Gì? Kim Đan thôi ư? Kiếp trước ở tuổi này anh đã Hóa Thần rồi!】

【Đừng đùa! Lúc đó là tiên giới linh khí dồi dào. Còn thế giới hiện đại này linh mạch khô kiệt, tu tới Kim Đan đã đỉnh lắm rồi!】

Tôi ngạc nhiên: Độ kiếp thành công rồi mà sao vẫn khó chịu?

4

"Mày biết không? Lũ họ Sở đúng là đồ s/úc si/nh! Khắp người Sở Nghiêu toàn thương tích, đặc biệt trên tay và ng/ực... Chúng nó thật sự dùng cậu ấy làm gạt tàn th/uốc sống sao?!"

Chị gái ầm ầm xông vào, điện thoại dí sát tai ch/ửi bới. Va phải lưng anh trai.

Anh không nhúc nhích. Nhưng... tóc anh rơi xuống sàn?!

Tôi tròn mắt nhìn mái tóc đen tuột khỏi đầu anh, để lộ cái đầu trọc lóc bóng loáng!

Tôi: "???"

Mẹ: "???"

Chị gái: "?!!"

Bố vừa tắm xong: "???"

Anh trai nhìn chiếc tóc giả dưới sàn, mặt đen như mực: "..."

【Im lặng là vàng lúc này.】

【Kinh! Sao anh trai thành trọc đầu?!】

【Vừa bị thiên lôi đ/á/nh trụi tóc khi độ kiếp... Tóc đâu mọc lại ngay được.】

【Nhưng anh trọc vẫn đẹp trai phết. Sư huynh tuấn tú thế này khiến ta... hư hỏng đây!】

【Đồ mê gái! Anh mà biết mày tưởng tượng chuyện đó, một nhát ki/ếm băng đ/âm xuyên tim! Quên lúc ở tiên giới anh dùng ki/ếm băng phá Phan M/a H/ồn của Q/uỷ Vương rồi à?】

Tôi: "..."

Anh hít sâu. Cái đầu trọc hoàn hảo phản chiếu ánh đèn. Dưới ánh mắt kinh ngạc của cả nhà, anh nhặt tóc giả đeo lại, chỉnhnh cho ngay ngắn.

Chị há hốc: "Em trai! Tuổi nổi lo/ạn muộn à? Sao cạo trọc đầu thế?"

Tôi gượng gạo: "Anh... đổi kiểu tóc mới à?"

Bố mẹ trao đổi ánh mắt đầy ý đồ.

Anh lạnh băng liếc chị: "Lo thân mình đi."

Rồi quay sang: "Không sao, đừng lo."

Lên lầu, đóng sập cửa.

Tôi xoa cằm: Chẳng lẽ kiếp trước anh tu Vô Tình Đạo?

【Chà... khí lạnh phủ đầy màn hình. Anh tu Vô Tình Đạo kiếp trước à?】

【Tiết lộ chấn động: Anh trai kiếp trước tu... Thương Sinh Đạo!】

Tôi choáng váng: Anh tui... tu Thương Sinh Đạo?!

【???】

【!!!】

【Gì cơ?! Thương Sinh Đạo?】

【Mèo shock.jpg】

【Vô Tình Đạo còn trì hoãn được chứ Thương Sinh Đạo...】

【Nhưng anh đâu giống người yêu thiên hạ? Cảm giác nhìn nhiều là bị đ/âm ch*t!】

【Người tốt cần gì xăm "hiền lành" lên trán? Tính cách vậy thôi!】

【Thế cuối cùng anh có phi thăng không?】

【Tu vi tận diệt phải chuyển thế rồi, nghĩ sao?】

【Hồi đó anh vì thiên hạ hy sinh...】

【Vì ngăn yêu m/a Cửu U Minh Giới phá thế gian, anh ch/ém đ/ứt lối nối giữa hai giới, tổn thất tu vi, trọng thương. Cuối cùng hiến thân phong ấn Thiên M/a, h/ồn phi phách tán... May nhờ vạn dân cầu nguyện mới giữ được một tia h/ồn chuyển thế.】

Tôi hít hà: Chà! Anh tui đại ngưu! Vĩ đại quá!

Chị gái: "Bưởi! Sao thế?"

Tôi: "Không có gì!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Mỏ Hỗn Chạy Dài Tên Con Đường Đi Tìm Chết

Chương 37
[BL] Mỏ Hỗn Chạy Dài Trên Con Đường Đi Tìm Chết! Xuyên vào cuốn tiểu thuyết đam mỹ "Tổng tài bá đạo và thế thân nhỏ bé'', tôi không phải nhân vật chính, mà là một tên pháo hôi trà xanh, chuyên gia gây sự với ba nhân vật công hàng đầu của truyện. Hệ thống bắt tôi phải sắm vai một tiểu mỹ thụ yếu đuối, õng ẹo, mục tiêu là khiến cả ba tên công kia ghét cay ghét đắng, tạo đà cho thụ chính xuất hiện. Vấn đề là, linh hồn tôi là trai thẳng chuẩn 100%! Suốt ba năm, tôi đã phải nhịn nhục, giả vờ yếu đuối, giả vờ tranh giành tình cảm, giả vờ bị bắt nạt. Cuối cùng cũng chờ được ngày, hệ thống báo tin: 【Nhiệm vụ hoàn thành! Mức độ hoàn thành cốt truyện max! Ký chủ chuẩn bị giả chết thoát ly!】 Trước khi đi, hệ thống cho tôi một ngày để trăn trối. Nhịn tròn ba năm, tôi bùng nổ. Tôi quyết định vạch trần bản chất trai thẳng mỏ hỗn của mình và chửi cho ba tên khốn kia tỉnh ngộ. Tôi lập một nhóm chat kéo cả ba vào: Tôi: 【Gửi ba tên đần.】 Tôi: 【@Lão già tổng đài: Anh bớt cái vẻ mặt như tuyến tiền liệt kia lại giùm tôi. Ba năm nay tôi diễn mệt lắm rồi. Anh nghĩ tôi thèm cái hợp đồng rách của anh chắc? Nói cho anh biết, nếu thật sự lên giường, ai nằm trên còn chưa biết đâu! Đồ tự luyến!】 Tôi: 【@Ảnh đế làm trò: Kỹ năng diễn xuất của anh còn thua cả tôi. Anh nghĩ anh lừa được tôi à? Cái bẫy tình yêu của anh trẻ con đến mức tôi nhìn mà buồn nôn. Anh mà cũng đòi làm công? Về nhà học lại cách bám váy mẹ đi!】 Tôi: 【@Thiếu gia chó dại: Cậu là chó con thiếu hơi hay gì mà bám tôi dai thế? Suốt ngày ghen tuông vớ vẩn, cậu tưởng cậu ngầu hay sao? Cậu mà cũng đòi làm tôi? Về bú sữa mẹ rồi lắc não thêm một trăm năm nữa đi, nhóc con!】 Tôi: 【Tạm biệt, tôi đi đây. Mấy người ở lại tự tổn thương lẫn nhau đi!】 Vừa gửi xong, tôi thấy sảng khoái vô cùng, tôi chuẩn bị nhấn nút "thoát ly''. Đột nhiên, hệ thống hoảng hốt giải thích với tôi: 【Bíp bíp bíp! ký chủ!!! Em xin lỗi! Em tính nhầm múi giờ thế giới rồi!!】 Tôi: ? Hệ thống: 【Cái chết của ngài... thật ra là một tháng sau mới diễn ra máááá!】 Tôi: ...!!! Ngay giây tiếp theo, tiếng khóa điện tử bên ngoài vang lên… -- Cả ba tên công tôi vừa chửi đều có thẻ vào nhà tôi.
Chữa Lành
Đam Mỹ
Hài hước
593