4
Nhưng không ngờ, ch*t trong tôi.
Tôi cửa đã ch*t hoảng h/ồn hét thất thanh, chân mềm nhũn ngã vật xuống may mà em bé trong bụng không sao.
Tên khốn này ch*t rồi vẫn không để ta yên.
Bố còn tráo trở đổ lỗi, bảo và đầu đ/ộc trai họ, nực cười, đâu làm gì mà tự ch*t.
Nhưng cũng không tha cho họ.
Mẹ luật sư kiện họ phỉ báng, còn báo cảnh tố cáo tội gi*t người, tóm không nào chạy thoát.
5
Ba năm sau.
Bố bị kết án 3-5 năm vì tội gi*t thành.
Tiểu công chúa cũng mẫu giáo rồi, ngày ngày và đưa đón cháu, du lịch, thảnh thơi cùng.
Còn kết hôn nữa không?
Hừ, đã có rồi, cần làm gì? M/ua sao? Các anh trai vũ dẫn?
Ngoại truyện 4
1
Nói thầm đây, đây là mật không ai biết.
Tại sao ch*t trong tắm?
Đêm đó, tiếng động trong mang th/ai, giấc rất mỏng, chút xíu động tĩnh là tỉnh giấc đi loanh quanh.
Tôi nấu một nồi canh nấm, ôm nồi vừa vừa lướt thoại trong thi thoảng cười khành khạch. Liếc nhìn phòng đã đóng cửa, bỏ qua không quản, trở phòng. Trằn trọc mãi không được, gần một năm rồi vẫn tìm được cơ hội khiến bị thu như cũ.
2
Đúng vậy, luôn muốn biến mất.
Dù mấy nay ngoan ngoãn, nhưng nửa đời như sao không biết giả vì tiền tôi.
Một ch*t hoặc xảy ra chuyện, không những lộ nguyên hình mà còn trả đũa gấp bội, đó cùng cháu nội đời sẽ bị đ/á/nh đ/ập như cũ của tôi.
Nhưng này không nghiện rư/ợu như khiến đợi mãi có cơ hội. lần nghĩ tới, mất ngủ, tức ng/ực khó thở.
Bên ngoài im ắng.
Tôi định ra lấy uống, bỗng gục trên sofa. chợt tới nồi nấm, nói phải nấm đ/ộc sẽ hôn mê.
Đây phải cơ hội vàng sao?
3
Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa phòng gái, nó đang lại.
Tôi len phòng tắm, xả bồn, rồi cõng vào. L/ột quần áo hắn, đặt bồn.
Hắn chìm nghỉm dưới nước.
Tôi lặng nhìn cho tới mặt ngừng sủi bọt, mới trở phòng, ngon lành.
4
“Suỵt!”
Tóm dù ai hỏi, đêm đó đã rất say, như ch*t.
- Hết -