Trong lúc nấu cơm, bà tranh thủ đi tìm ông, "Ông già này, toàn là đám du thủ du thực tr/ộm cắp, ông mời chúng ăn cơm làm gì?"
Ông cười lạnh, "Chính đám tr/ộm cắp mới trị được con thú này."
Bà gi/ật mình, chợt hiểu ra, mặt mày kinh hãi, "Con thú đó hung dữ thế nào ông không thấy sao? Đông người cũng vô dụng."
Ông nhíu mày, "Bà lắm chuyện! Nó hung dữ mấy thì cũng không chịu nổi đạn."
Bà chợt vỡ lẽ, "Cái bọc vải dài kia là..."
Ông cười, "Tôi không ng/u như mấy thằng khác, đem nộp không cái này."
Bà trợn mắt, hồi lâu không nói, cuối cùng thở dài, không nói gì thêm. Ông trong nhà vốn nói một là một, ông đã quyết thì bà có nói mấy cũng vô ích.
Sau khi cùng đám thanh niên uống rư/ợu ăn thịt, ông bảo họ đào bẫy trong sân. Mọi người làm nửa ngày, đào một cái hố to sâu. Có người định cắm chông tre dưới hố, nhưng ông ngăn lại, sợ chông làm rá/ch da con khỉ ăn thịt người, ảnh hưởng giá tiền.
Hố xong, mọi người bắc mấy cây tre lộn xộn, rải rơm lên, cái bẫy đơn giản đã xong. Có người nghi ngờ liệu bẫy này có lừa được khỉ không.
Ông đầy tự tin, "Con thú chứ đâu phải người, sao không lừa được? Dẫu không mắc bẫy, lão cũng một phát b/ắn n/ổ đầu nó."
Làm xong bẫy, trời cũng sẩm tối, gió lạnh lùa qua sân khiến tôi run cầm cập. Mọi người chen chúc trong nhà chính, tắt đèn, nhìn ra ngoài qua khe cửa, khe cửa sổ.
Trăng lạnh treo cao, đất phủ sương bạc. Cả thế giới yên ắng lạ thường, không một động tĩnh của khỉ ăn thịt. Ông mặt lạnh đứng bên cửa, bọc vải dài đã mở ra, bên trong là một khẩu sú/ng. Ông chống sú/ng đứng đó, khí thế mạnh hơn hẳn mấy hôm trước.
Một lúc sau, có thanh niên khẽ hỏi: "Chú, tối nay khỉ ăn thịt có đến không?"
Ông lắc đầu, "Con thú này mũi thính, hiếu thắng, một khi b/áo th/ù là không ch*t không thôi. Nó đã nhớ mùi lão rồi, tối nay nhất định đến."
Miệng nói vậy nhưng ông dường như cũng không chắc. Đột nhiên ông túm tôi đẩy ra cửa, "Con nhãi ranh, ra đứng cạnh bẫy cho tao."
Lòng tôi thót lại, ông định làm gì? Bà run run, "Ông già đi/ên rồi! Bắt con bé ra làm gì?"
Ông nheo mắt, "Con thú này đã bắt đứa nhỏ nhà họ Lưu ăn thịt, hẳn đã nghiện mùi, còn thèm ăn con gái nhỏ."
Thấy tôi không chịu đi, ông đ/á một cước đẩy tôi ra ngoài, "Đứng im cạnh bẫy, động đậy tao b/ắn ch*t."
Bà định kéo tôi vào, ông đ/á bà ngã sóng soài, "Đàn bà đừng gây chuyện, không cũng ăn đạn."
Đám thanh niên thấy ông vốn hiền lành mà giờ hung dữ, nhìn nhau ngơ ngác, sắc mặt phức tạp. Tôi đành lê chân đến cạnh bẫy ngồi xuống, lòng lạnh giá, nước mắt lặng lẽ rơi tí tách. Ông để bắt khỉ ăn thịt mà không ngần ngại dùng tôi làm mồi nhử, đây có phải ông nội ruột của tôi không?
Đêm càng dày đặc, xung quanh im phăng phắc, chỉ còn tiếng gió xào xạc trong sân. Thời gian như kéo dài ra, từng giây từng phút khiến người ta căng thẳng.
Đột nhiên, từ xa vọng lại tiếng gầm thấp mà chói tai, phá vỡ sự tĩnh lặng.
Mọi người rì rào, ông cũng nâng khẩu sú/ng, hé cửa thêm. Tiếng gầm càng gần, mùi thịt thối lan tỏa, ánh trăng cũng mờ đi, như có vật to lớn đang áp sát.
Tim tôi đ/ập thình thịch, thở gấp, mắt dán vào khoảng tối ngoài cửa, người như lả đi, không cử động được.
Bỗng hai chiếc đèn lồng lân tinh khổng lồ hiện ra ngoài cổng. Là mắt khỉ ăn thịt!
Ông giơ sú/ng lên b/ắn thẳng vào đầu nó. Nhưng ông đã đ/á/nh giá thấp sự nhanh nhẹn của con thú. Thân hình khỉ to hơn gấu đen nhưng lại nhẹ nhàng thoăn thoắt, chỉ thoáng cái đã né sang bên tường.
Tiếng sú/ng vang lên giữa đêm, vỏ đạn rơi lóc cóc. Trượt rồi!
Ông vội nạp đạn, giơ sú/ng nhắm nhưng không dám b/ắn, sợ lại trượt mất cơ hội. Khỉ ăn thịt thong thả từ sau tường đi vào sân, dừng trước bẫy, nhìn tôi rồi lại nhìn vào nhà chính, ánh mắt như đang nhạo báng.
"Nhìn mắt con thú kia, giống người không?" Một thanh niên r/un r/ẩy nói, nhưng không ai đáp lời.
Ông ra lệnh: "Mấy đứa ra dụ nó, đừng để nó nhìn chằm chằm vào tao, tao mới b/ắn trúng."
Đám thanh niên còn do dự, ông quát: "Không muốn xây nhà gạch, lấy vợ nữa à?"
Chúng đành lần lượt bước ra, cầm xẻng cuốc chia làm hai nhóm đứng hai bên, vung "vũ khí" ch/ửi bới tục tĩu. Con khỉ bỗng cười quái dị, giơ chân đ/á một cục đất lớn về phía nhóm đông, cả nhóm lập tức chìm trong bụi đất.
Chúng hoảng lo/ạn, vung vũ khí bừa bãi, la hét om sòm. Khỉ lại đ/á tiếp cục đất sang nhóm kia, cả hai nhóm nhốn nháo kêu la.
"Đoàng!" Tiếng sú/ng n/ổ lại vang lên.
Nghe tiếng sú/ng, mọi người tranh nhau chạy vào nhà. Nhưng khi quay lại nhìn, đâu còn bóng dáng khỉ ăn thịt đâu.