Nếu không ăn thỏa mãn cơn thèm tốt.

Đoàn dường như bận, đợi nửa chẳng âm.

Vừa hay, giáo sư đi họp, không xem điện nữa.

Hai khi mở lại, cả tràng nhắn dồn dập từ Châu.

【Hứa Thư Vân, ngoài việc thèm muốn thân thể anh, không còn nói sao?】

【Anh nói trước, không phải loại đàn ông tùy đâu.】

【Sao không lời anh, nói đi!!!】

【Ảnh bụng muốn đây.】

【Chụp tạm xem vậy.】

Trong ảnh, ngồi trên sofa, áo mi trắng lỏng, lộ làn da trắng đường nét bụng rõ rệt, ẩn quần thể thao rộng màu xám khiến người liên tưởng lung.

Nước mắt không cẩn lại rơi ra từ khóe miệng.

Bình luận:

【Nếu không phải hai cái đẩy trước khi chụp khoe bắp đã rồi.】

【Vậy còn đủ, còn chụp ba mấy tấm ở đủ độ, điểm chọn ra tấm này.】

【Đoàn thế này chả thành công.】

Tôi: Hừ, đồ giả tạo.

Ngắm nghía bức ảnh phút, tục xem nhắn.

【Không lời, dùng ảnh x/ấu hả?】

【Hứa Thư Vân, đúng quá d/âm đãng.】

【Anh nghĩ lại, tại Em đã bạn trai rồi, không cần phải chịu thiệt thòi thế này.】

【Đây và mật mã căn hộ ở.】

【Anh bận đợi nửa thôi.】

【Người đâu rồi.】

Sau đó, lặng, lẽ ảnh bụng.

Nửa đã qua từ lâu.

Nhưng vẫn căn cố tình quyến tôi, chắc chắn sẽ đợi ở đó.

06

Khi dưới tòa nhà căn lại nhắn từ Châu.

【Xin Vân Vân, việc, nay không rảnh đâu.】

Nhìn bóng lưng Lê bước tòa nhà, chợt hiểu ra.

Bình luận:

【Haha, ai kẻ hề khỏi phải nói.】

【Đoàn giỏi gã nam chung tình chó chính, chứ không chó phụ.】

【Nữ chắc lòng rồi nhỉ, đáng đời, ai đụng thứ không về mình.】

Tôi không lời châm chọc từ bình luận.

Tôi đa số người mong Lưu Diệc Phi hay Xa Ngân Ưu lừa dối tình đơn giản họ không hội ấy thôi.

Còn có! Và còn nắm bắt ngay! đã ăn sạch sẽ rồi!!!

Chỉ thể x/á/c đẽ hoàn toàn không dáng tình chẳng buồn nào.

Hành động theo càng khiến vui như mở cờ.

Có lẽ tôi, lúc liền chuyển mười ngàn tệ, đừng gi/ận.

Tôi nhấn nhẹ ngón tay tiền, đáp: "Không đâu, việc chính trọng hơn."

Bình luận vẫn mỉa mai.

【Ồ, vẫn gượng đấy.】

【Tội nghiệp thay phụ, không tình yêu đồng lạnh lùng ta.】

【Nữ chắc gh/ét chính lắm nhỉ. vậy chính chúng yêu quý mà.】

Tội nghiệp ư?

Tôi mình phúc quá, chẳng tốn đồng nào đã ngủ thần tượng, thần tượng còn tiêu nữa.

Trên này lại tốt thế này chứ.

Còn chính, thật sự không gh/ét.

Nhờ chính, ăn ngon thế này.

Hiện tại phúc (tình dục), mong phúc.

Vừa rồi nhìn Lê bước căn mặt thất thần, nghĩ biết lại cô ấy tổn thương.

Thẩm Lê coi như buồn bã tìm ấy an ủi thường.

Bình luận trước luôn giữ mối qu/an h/ệ bạn bè Lê, bày tỏ tình chẳng sợ họ hành động quá giới hạn.

07

Tối đó, Lê về ký túc xá.

Cô ấy hỏi dạo này biệt muốn không.

Đương có.

Laptop dùng từ học giờ đã chậm, định đợi trợ cấp gia sẽ đổi mới.

Kết quả tặng Macbook cấu hình cao nhất nhất.

Tôi chợt giúp công tôi!

Tôi càng thích càng tránh xa Thời, hội Lê và càng lớn, không buồn như nay nữa.

Dù dạo gần đây đã thức xa rồi.

Tôi quà không áy náy.

Lại hôn cái thật kêu: thật sự càng ngày càng yêu anh."

Lời ngon ngọt nói ra dễ đằng nào chẳng mất tiền.

Đoàn khẽ nhếch mép: "Em thật yêu này lời nhắn kịp thời vào."

Tôi gật đầu như gà mổ thóc: "Tất rồi, qua họp không lời kịp."

"Thế trước không chủ động nhắn lấy câu?"

Giọng bình thản, nhưng nghe ra chất vấn.

Tôi tủm tỉm: "Anh yên tâm, này ngày nào nhắn anh."

Thế mỗi sáng dậy, việc đầu nhắn Châu.

【Có không, xem ng/ực.】

【Có không, xem bụng.】

【Có không, xem chân.】

Đoàn dù bực nhưng vẫn ảnh tôi.

Phải mỗi sáng dậy đã thân thể đẽ soái giữ trạng tốt cả ngày.

Nên ngày nào đủ kiểu, giả vờ không rời, thích.

Những ngày theo, tận dụng cực điểm.

Áp lực đi ngủ Châu.

Thí nghiệm bế tắc, đi ngủ Châu.

Bị giáo m/ắng, đi ngủ Châu.

Về l/ột đồ cuối cùng ra bất ổn: "Vân Vân, luôn coi như gã trai bao."

Tôi ngạc mở to mắt: lại nghĩ thế chứ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
1.49 K
2 Thần Hộ Mệnh Chương 35
4 Da Qúy Phi Chương 22
5 Cố Chấp Chương 25
8 Sự Trả Thù Của Beta Ngoại Truyện 3

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
9.22 K
Hè muộn Chương 7