Ngay lập tức, tôi nhắn trả lời: "Mẹ mày đâu rồi? Bố đẻ lại ki/ếm mẹ kế mới cho mày à? Chuyện tốt thế này sao không báo cho tao?"
Người chồng cũ lập tức nổi gi/ận: "Bao nhiêu năm rồi mà Tưởng Yến vẫn nhỏ nhen thế? Hề Hề dù sao cũng là con ruột, có chuyện gì mà ảnh hưởng tới tình mẫu tử chứ? Làm gì có h/ận th/ù qua đêm!"
Tôi đọc tin nhắn này, hình dung ra cảnh hắn đang lên giọng dạy đời.
"Ừa ừ, vậy mày trả tiền đi! Dù sao mày cũng là bố nó, không lẽ tiếc mấy đồng đó?"
Thấy vậy, chồng cũ lập tức biến mất.
Hứa Hề có lẽ cảm thấy mất mặt, bắt đầu gào thét trong nhóm chat.
Nhưng trừ Lý Trăn, chẳng ai thèm hợp tác diễn trò với cô ta.
Có lẽ x/ấu hổ, một lúc sau cô ta im bặt.
6.
Hôm sau, tôi dẫn người đến thu hồi căn nhà từng tặng con gái.
Vừa tới nơi thì phát hiện cửa mở, có người trong nhà.
Định bước vào thì nghe tiếng chồng cũ: "Hề Hề! Bố biết con giỏi mà! Đợi trang trí xong nhà này, bố sẽ dọn vào ở cùng!"
Tôi đứng ch*t lặng, cảm giác như sắp chạm trán sự thật phũ phàng.
"Đúng rồi bố ạ! Bao năm nay nếu không vì mẹ, làm sao chúng ta phải xa cách? Giờ con kết hôn rồi. Con đã bàn với Lý Trăn, chừa chỗ cho bố ở đây!"
Hai bố con cười đùa, trông như một gia đình thực thụ.
Hứa Hề vốn giống bố, giờ đứng cạnh nhau khiến tôi thấy bao năm kiên trì của mình thật nực cười.
Hồi ly hôn, chồng cũ chẳng muốn nhận nuôi đứa nào.
Suốt ngày ch/ửi chúng tôi là đồ ăn hại, m/ắng tôi bất tài.
Nhưng Hứa Hề luôn quấn bố, ban đầu không chịu theo tôi.
Thỏa thuận ban đầu là mỗi người nuôi một đứa, nhưng mẹ chồng chê tốn cơm.
Chồng cũ cũng bảo không muốn vướng bận, trẻ con thì dĩ nhiên thích ở với mẹ hơn.
Suốt bao năm, tôi chưa từng ngăn cản họ gặp nhau.
Nhưng chồng cũ chẳng thèm thăm nom, cũng không gửi tiền m/ua đồ cho con.
Một mình tôi gồng gánh nuôi hai đứa, cuối cùng lại thành kẻ cản đường trong mắt chúng.
"Bố ơi! Mẹ con đúng là... Bao năm vẫn nhỏ nhen! Chỉ vì mấy câu nặng lời không cho bà tham dự đám cưới đã gi/ận dỗi, vẫn là bố rộng lượng hơn!"
...
Không chịu nổi, tôi đẩy cửa xông vào, giơ điện thoại chụp lia lịa.
Hứa Hề thấy tôi mặt biến sắc, càng khó chịu khi thấy người tôi dẫn theo: "Mẹ đến làm gì? Định xin lỗi con à? Khỏi cần, cứ chuyển khoản tiền là được!"
Tôi nhìn cô ta, tự hỏi sao có người mặt dày thế.
"Mẹ muốn hỏi ngược lại: Mày dẫn người lạ vào nhà tao làm cái gì?"
Hứa Hề trợn tròn mắt: "Mẹ nói gì lạ? Đây không phải nhà mẹ tặng con sao?"
Tôi liếc quanh: "Tao đã nói rồi! Tao không muốn cho nữa. Nhà này đứng tên tao, sao thành của mày được? Mày bảo tao nhỏ nhen mà. Đương nhiên phải đòi lại chứ!"
Chồng cũ ngạc nhiên: "Giờ mày ki/ếm đâu ra tiền? Hay làm chuyện bẩn? Nhưng nếu muốn quay lại với tao thì cũng được, tao sẽ tha thứ hết!"
Hắn tự tin như thể tôi đã gật đầu, lại ra vẻ độ lượng.
Hứa Hề giở trò: "Mẹ thu nhà thì con biết ở đâu? Làm thế họ nhà Lý Trăn đuổi con ra đường mất!"
Tôi nhíu mày: "Hỏi bố mày đi! Người rộng lượng như ổng, tất nhiên sẽ lo cho mày chu toàn!"
Tôi chỉ đạo người ném hết đồ đạc lạ ra ngoài, tống cổ luôn hai bố con.
7.
Hứa Hề và Lý Trăn cãi nhau.
Nguyên nhân là tôi thu hồi của hồi môn khiến nhà trai bất mãn.
Lý Trăn dẫn mẹ và vợ đến gây sự, đòi lại số của hồi môn đã hứa.
Họ chặn ở cổng khu dân cư, kể lể với mọi người về mục đích đến đây.
Nhiều hàng xóm quen bênh tôi đều bị họ m/ắng ngược.
Tôi thản nhiên xuất hiện, tay cầm xấp giấy tờ nhà đất.
Bà thông gia thấy tôi liền châm chọc: "Tưởng bà thương con gái lắm cơ! Hóa ra cũng hẹp hòi! Đã hứa làm của hồi môn sao lại đòi lại?"
Trời nóng khiến lớp trang điểm của bà nhòe nhem, trông càng kỳ quái.
Lý Trăn đ/á/nh bài tình cảm: "Mẹ ơi, nếu lấy lại của hồi môn, con và Hề Hề biết ở đâu? Sau này có cháu ngoại, vẫn cần bà trông cháu mà!"
"Nếu mẹ thích phong thủy ở đây, chúng con sẽ dành một góc phòng khách cho mẹ!"
Hắn gật gù tự đắc, Hứa Hề lẩm bẩm: "Chật chội thế còn chia nữa!" nhưng vẫn tỏ vẻ đồng tình: "Mẹ ơi! Anh Trăn nói phải! Đừng gi/ận nữa. Chuyện cũ cho qua đi! Chúng ta mãi là một nhà, sau này con sẽ phụng dưỡng mẹ!"
Tôi quẳng tờ giấy về phía họ: "Tao nhớ mấy người đâu coi tao là người nhà? Mở to mắt ra xem! Giấy tờ ghi tên tao! Với lại, thu hồi của hồi môn là đúng luật! Còn lễ vật nhà trai đâu tao chưa thấy hồi nào!"