Trận Phản Công Của Trà Xanh

Chương 10

14/06/2025 18:49

Bố tôi gượng gạo nở một nụ cười: "Bố vui, vui lắm con ạ, chỉ là chưa kịp phản ứng thôi. Cả đời này bố chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể có được một đứa con trai."

Dư Mai ẻo lả dựa vào lòng bố: "Anh Mộc à, may mà anh cưới em. Nếu không anh đã tuyệt tự rồi."

Tôi cúi đầu, cắn môi cố nén tiếng cười. Dư Mai không thể ngờ rằng bố tôi đã thắt ống dẫn tinh từ lâu - cô ta không thể mang th/ai với ông được. Hành động này của cô ta chính là tuyên bố thẳng mặt bố tôi: "Tôi cắm sừng ông và bắt ông nuôi con trai của kẻ khác!"

Cách tự vạch trần bản thân này thật... tuyệt cú mèo.

Nhìn nụ cười ngây ngô đắc ý của Dư Mai, tôi gần như thương hại bố mình.

18.

Dù khá m/ù quá/ng trong tình yêu nhưng trên thương trường, bố tôi vốn là người quyết đoán. Chứng kiến Dư Mai phản bội, trái tim m/ù quá/ng của ông lập tức tỉnh táo.

Bề ngoài vui vẻ chẳng chút bất mãn, ngầm thì ông cho người điều tra các mối qu/an h/ệ gần đây của Dư Mai. Chẳng mấy chốc đã rõ: Dư Mai vẫn lén lút với tình cũ, đứa bé trong bụng chính là của gã này.

Dư Mai không hẳn còn tình cảm với hắn. Cô ta chỉ muốn có con trai. Đáng sợ hơn, Dư Mai còn bí mật trộn th/uốc đ/ộc mãn tính nhập ngoại vào đồ ăn của bố tôi. Âm mưu của cô ta rất rõ: Đợi con trai ra đời, bố tôi sẽ để lại gia sản cho "con đẻ", lúc đó ông trở thành vật thừa cần xóa bỏ.

Bố tôi nổi trận lôi đình, giao nộp bằng chứng cho cảnh sát. Dư Mai nhanh chóng bị bắt giữ.

Khi bị áp giải, Dư Mai vẫn giãy giụa: "Anh Mộc à, em không biết đó là th/uốc đ/ộc. Em tưởng là th/uốc bổ m/ua về cho anh dùng mà!"

Bố tôi cười lạnh: "Anh đã xem chat của em với kẻ buôn th/uốc. Em hỏi rõ ràng: 'Uống th/uốc này bao lâu thì hắn ta ch*t?'"

Mặt Dư Mai tái mét, gào khóc: "Có thời gian anh lạnh nhạt, em nhất thời ng/u muội mới làm chuyện này. Sau này anh đối xử tốt, em đã dừng tay rồi. Anh tha thứ cho em lần này đi!"

Bố tôi thờ ơ: "Nói những lời này với cảnh sát đi."

Dư Mai kinh ngạc: "Anh Mộc! Sao anh nhẫn tâm thế? Không nghĩ cho em, cũng phải nghĩ cho đứa con trong bụng em chứ?"

Bố tôi hỏi ngược: "Đó có phải con anh không?"

Mặt Dư Mai bỗng trắng bệch: "Anh... anh biết rồi sao?"

Bố tười châm chọc: "Dư Mai, muốn người không biết trừ phi đừng làm."

Dư Mai như bị rút hết sinh lực, vật ra đất.

Sau khi khám tổng quát, bố tôi không bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Loại đ/ộc này cần 2-3 năm mới phát tác, triệu chứng giống đ/au tim. Dư Mai mới cho bố dùng một tháng nên chưa kịp gây hại.

Trước cảnh sát, Dư Mai khai nhận bố tôi không phải nạn nhân đầu tiên. Chồng thứ hai của cô ta cũng ch*t vì th/ủ đo/ạn tương tự - lý do đơn giản là hắn sa sút, không đáp ứng được cuộc sống xa hoa lại không chịu ly hôn.

Chính vì vậy, Dư Mai nhiều năm qua chuyên lăng nhăng tìm đại gia. Gặp bố tôi, cô ta mới nảy ý định tái hôn.

Dư Mai bị kết án tù chung thân. Kinh khủng hơn, Mộc Đình Đình cũng đồng phạm khi giúp mẹ tìm ng/uồn m/ua đ/ộc dược. Cuối cùng, hai mẹ con cùng vào tù.

Gia đình tôi trở lại yên bình.

19.

Năm sau, tôi và Thẩm Tri Châu kết hôn. Bố tôi cảm thán: "Tri Châu có con mắt tinh đời hơn bố, cũng phúc phận lắm mới cưới được con gái cưng của bố."

Trong đám cưới, Thẩm Tri Châu hứa cả đời yêu thương tôi. Và anh ấy đã giữ trọn lời thề.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm