Bây giờ chỗ, chồng vặn vẹo đầy c/ăm bế bà vào nhà vệ sinh, y hệt cách bà thường sai Ưu với vẻ trịch thượng.

Đồ đẹp đấy.

Tôi từ từ chăn nhìn đôi c/ụt ngủn bà, khẽ cười.

"Bà tưởng hầu hạ bà sao?

"Tôi hành hạ đấy. Kiếp hại thê thảm."

"Bà... bà... bà——"

Mẹ chồng kích xỉu.

Chắc là gặp thế.

16

Việc xuất hiện khiến mấy vui.

Nhưng khi vài chiếc túi xách giày hiệu đắt tiền, thái lập tức thay đổi.

"Chị dâu à, là chị tốt. Không chị dâu em, bình gốm bịt kín, năng làm hết sạch."

Tôi nhấp ngụm trà, cười nói.

dò xét sắc mặt: dâu..."

"Ừm?"

"Năm mờ mắt vì q/uỷ làm lỗi với chị, giờ chị nhất..."

Tôi mỉm cười:

"Chuyện cả hơn nữa con đã tìm thấy, càng nữa.

"Nhưng biết con chị đã rốt cuộc cần bố."

thở phào nhẹ nhõm: yên tâm, anh trai dám làm bạc chị, tha hắn.

"Vậy cảm ơn nhé."

"À này." nhìn quanh môi trường phòng khám nhỏ, "Chứng em, chị giúp nghĩ cách."

"Thật ư? Chị sự làm được?"

ngạc nhiên mừng rỡ, bao năm nay, trong lòng cô canh cánh giấy tờ.

Tôi cam kết với cô ta.

Nhưng giấy chưa kết quả, phòng khám đã cụ truyền dịch bị ngất.

Giờ gia đình cụ phòng khám gây rối, đ/ập kính, ghế, giường, tủ th/uốc.

Cảnh thu thập chứng điều tra.

Nhưng mặt, thời đưa cô y tá nhỏ đồn hỗ trợ điều tra.

"Mạn làm sao đây?

"Họ đòi bồi thường một Thiếu tiền phát Em lấy đâu một triệu!"

Giờ là chỗ dựa họ, gặp họ nghĩ kẻ ngốc nghếch này.

Tôi xếp họ vào một căn nhà an ủi: "Đừng lo, chị nghĩ cách."

r/un r/ẩy:

"Chị nếu tiền đền, lại vào tù không? Em muốn đi tù nữa...

"Đồ nua giờ nghe máy gặp ai đáng cả!

"Mạn là chị với nhất."

sốt ruột: cách hay không?"

Thấy cuộc đẹp tới bị gi/ận tức: "Cô sao thể bất cẩn thế!"

"Là cố ý hại sao?"

"Em đã làm theo tốt, cô nhất quyết——"

Tôi bực mình vì họ lẫn nhau:

"Im hết đi.

"Chuyện tiền bạc lo, sao giờ tiền, vài triệu sở được."

Mấy nhìn chằm chằm, ánh mắt toàn tham lam.

Tôi nói: "Nhưng mức nghiêm trọng, nếu cô sợ, ở lại xử lý, mọi đi đâu khuây trước."

"Giờ còn đi đâu được? Đến góc trời tóm được về."

"Đúng vậy, đâu an toàn, trạng khuây."

"Ra ngoài đi."

17

"Ra ngoài??"

Tôi đáp: "Ừ, bố giờ đã di cư Singapore, đó."

Tôi nhìn Vũ: "Vì sớm muộn bên nhau, sao mọi nhân tiện di cư luôn."

"Thật Ngay cả thể sang?" thể nổi.

Tôi gật đầu: "Người thân được, cần đóng thuế nhiều, giờ là đại gia đóng thuế."

từng đi lịch với tôi, nơi trọng thế nào cậu nhất, hào hứng gật lia lịa.

"Được đấy! là nơi tốt, toàn Hoa giàu Lại gần trong nước, cơn sóng muốn nào được."

Cậu hào hứng nắm lấy Lộ: "Bố, cô, cùng dẫn theo bà nữa."

"Mẹ, được ạ?" Cậu hỏi tôi.

"Cái này..." nhíu mày.

Tôi với chồng nhau, họ biết điều đó.

lòng tôi: dâu, chị với thím th/ù h/ận rốt cuộc là một nhà."

"Đúng, một nhà luôn đông đủ." Vũ nói, lần nhất, anh tuyệt đối làm khó em."

Tôi đành gật đầu: "Vậy được, xếp."

"Thế khi nào thể ngoài?"

"Càng sớm càng tốt, nào xong báo, chuẩn bị hồ sơ trước."

Tôi đồ họ rời đi.

Trong thời gian này, Vũ thúc giục mấy lần.

Tôi bảo: "Giờ ngoài khó cần đủ loại thủ tục, nhờ bạn giúp, nóng."

Cúp máy, phòng bệ/nh, xin lỗi sát: "Xin lỗi, làm phiền anh."

"Không sao, nhà kiềm chế thế nào đ/ập ta.

"Vâng, biết rồi."

Đợi nhìn cụ trên giường bệ/nh, cười vén chăn cụ: sức khỏe ổn chứ?"

Chú Trương vang chuông: "Con gái, chú khỏe lắm!"

Bố vỗ vai chú Trương: mày hồi trẻ chạy mười cây số một hơi chuyện."

"Đồ đầu."

Mọi cười vang, phòng bệ/nh tràn ngập vui.

Một tuần sau, mọi thu dọn hành lý xong, dẫn theo chồng bại liệt gặp tôi.

Mẹ chồng hiếm dịu với tôi.

"Ái chà, rốt cuộc là con tốt."

"Giữa con với bà đâu th/ù đêm." cười đáp.

Một chiếc xe chạy đến.

Tài xế xuống xe, bắt tay anh ta, dặn dò: "Trên đường nhất định chăm họ nhé."

Mọi lên xe, thò cửa sổ với tôi: "Mẹ, nhanh xong việc gặp con nhé."

Vũ lưu luyến nhìn tôi.

Tôi nói:

"Anh chưa gặp con đâu, lần đi ôm nó ch/ặt nhé.

"Nó nhớ anh nhiều suốt mọi đấy."

Vũ đỏ gật anh em."

"Chị dâu, gặp lại sau."

"Ừ, thuận buồm xuôi gió."

Xe rời xa, đưa mắt nhìn theo, cay cay mắt.

Tạm biệt nhé.

Hai sau, Vũ gửi nhắn.

【Chúng lên máy bay tiếp viên tắt điện thoại. Mạn ở trong giữ gìn sức khỏe nhé.

【Em chăm bản thân tốt, mọi vậy.】

Sau này, nhắn mãi ai hồi âm.

18

"Chúc Mễ Hồ sinh nhật vẻ! Mễ Hồ sinh nhật vẻ!"

"Cảm ơn mẹ, bà nội, bà ông ngoại." Con thổi nến xong mở "Con mọi người!"

"Chúng con."

Ngoài cửa sổ, pháo rực rỡ bừng sáng.

Tôi bánh, trí chợt trống rỗng một giây.

Không biết họ ở pháo đẹp thế không.

Ồ, lẽ phím, nhảy điệu "sa sa", nằm trên mổ đâu.

Thật tuyệt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
1.49 K
2 Thần Hộ Mệnh Chương 35
3 Da Qúy Phi Chương 22
4 Cố Chấp Chương 25
8 Sự Trả Thù Của Beta Ngoại Truyện 3
11 Ca Nhược Chương 9

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
9.22 K
Hè muộn Chương 7