Hãy Dỗ Dành Em

Chương 4

14/06/2025 20:15

Anh ấy trông hơi buồn bã.

"Tại sao?\n\n"Em thấy ra gì sao?"\nTôi đầu, giải thích: "Anh dạy cũng là giáo viên, bị nhìn thấy ảnh hưởng tốt."\n"Thật không?"\n"Thật mà!"\nTôi chủ động khoác tay anh: "Đi ăn cơm căng tin với em nhé? Em đói lắm rồi, sáng nay dậy trễ kịp ăn sáng."\nLục Văn nở nụ cười: "Được."\nTôi thở phào nhẹ nhõm.\nNhưng ngờ, dù tránh bốn căng tin quen thuộc, chọn đắt đỏ ít lui nhất, gặp một cùng lớp.\nCô ấy cười chào: "Ê, Chúc..."\nTôi ngắt lời: "Cậu cũng ăn ở à? Ghép bàn liếc nhìn Văn rồi cười khúc khích:\n"Thôi khỏi làm bóng nhé. Chỉ thấy đầu thấy nên thôi."\nTôi đỏ mặt tía như bị l/ột trần giữa Nhưng tỏ ra bình thản: \n"Thử cho mà. hay ăn ở món nào ngon thiệu đi?"\nSau khi review vài quầy, quay chỗ Văn.\n"Đi thôi, hôm nay em đãi."\nMay sao nhận ra điều gì, vui vẻ gật đầu.\nBữa cơm tốn 180 nhận hôm qua. giữ vẻ tự nhiên nhưng tâm trí rối bời.\nBất chợt, miếng lọc xươ/ng vào bát. ngẩng nhìn Văn.\nAnh chậm rãi xươ/ng trong sang bát rồi đưa phần thịt ngon nhất cho gì? Ăn chứ."\n"Cho em rồi ăn gì?"\nLục Văn "Anh ăn cá."\nTôi chợt nhớ hôm qua gọi con chép. Nghẹn ngào cúi mặt, mũi cay Văn cười: "Chỉ xươ/ng mà cảm động thế này sao? Em mềm quá hít giả vờ hờn dỗi. rung động trong động thì ăn đấy. Đừng phụ nha."\nTôi gật đầu, dám mở sợ lộ giọng nghẹn ngào.\nĂn nửa chừng, Văn miệng:\n"Hóa ra ít ăn là vì dở thế này.\n\nLần ta đổi chỗ khác."\nTôi im lặng. Không dám ngẩng ra đồ ngon. Chỉ là đổi chỗ.\nKhoảnh khắc ấy, cảm tưởng Văn hiểu sự giả tạo của tranh thanh toán, giữ thể diện cho tôi.\nBởi hôm qua đãi bữa tối sang trọng ngàn tệ.\nChắc cũng quen ăn căng tin sinh viên.\n7\nRời căng tin, Văn đưa về túc.\nNhưng muốn.\n"Không sao?"\nTôi hiểu sự khó xử, ở bên chút Thật mâu thuẫn.\nLục Văn cười khẽ: "Hẹn một lúc.\n\nChiều còn tiết học, trưa cho tỉnh táo. Đến lớp hỏi bài em gi/ật mình.\n"Hả?"\nTôi Văn chỉ cười lặng lẽ.\nTôi nghĩ - về bài gấp.\nDù ăn thua nhưng cũng đỡ lo.\n"Vậy em về đây."\n"Anh đưa em."\nĐứng dưới túc nhìn bóng khuất dần, chạy định nhờ đơn chủ.\nNhưng kịp tin, reo:\n[Đùa em đấy, hỏi bài Ngủ trưa cho trông lắm, xót.]\nTôi đơ người, mắt lăn dài. Lau mãi hết.\nTin mới:\n[Lên ngay.]\n[Vâng.]\nTôi leo bên mở rồi mắt. Đầu óc tràn bóng Văn.\nNghĩ về mà chìm vào giấc.\nTỉnh giấc vì tin:\n[Còn 20 phút vào học, dậy em.]\nTôi đặt Giờ thức.\n[Dậy rồi.]\nLục Văn: [Ngoan lắm. Anh em ở lớp.]\nSuốt buổi chiều, hỏi Nhưng tan gửi file tài liệu:\n[Anh soạn chính này, em xem đi. Không hiểu cứ hỏi.]\nMở file 300MB, choáng váng.\nTài liệu chi hiểu, đủ thấy soạn dụng tâm.\nNhưng với - kẻ ngoại đạo - vô dụng.\nTôi hối h/ận vì lừa anh.\nNghẹn ứ nơi ng/ực. Có lúc thổ lộ nói, nũng chút khi tha thứ.\nNhưng Đừng quyết định lúc xúc động.\nTắt hộp thoại, bình tĩnh.\nSau hồi lâu, quyết định: Dạy số buổi nhận.\nGiờ mà ra, đơn chủ cũng bị ảnh hưởng. nhận rồi.\nHít sâu, gửi file cho đơn chủ:\n[Giáo viên soạn, chia sẻ cho lớp đi.]\nĐơn chủ phản hồi:\n[Trời ơi chi tiết thế! Thầy tốt lạ, mọi bảo thầy Văn khó cả thầy Trần. này tỉ mỉ thế, gì?\n\nThầy dặn chia sẻ [Không.]\n[Không?\n\nChắc riêng à? Ôi gh/en tị quá!\n\nNói khó chút nhé, hay làm part-time. này đ/ộc b/án lén cho lớp đi, ki/ếm kha khá đấy. Mỗi bản vài chừng.]\nLòng chợt thắt. cần tiền.\nHọc phí có.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm