Hắn đã sớm đ/á/nh mất sự thận trọng và chắc chắn thuở ban đầu, ngày càng trở nên ngang ngược. Khi thuận buồm xuôi gió trên thương trường, hắn chưa từng nghĩ rằng: Đằng sau thành công là biết bao sự trợ giúp từ gia tộc tôi. Dù là tiền bạc hay tài nguyên, đều là những thứ hắn không đủ tư cách chạm tới trong đời. Vậy mà Giang Hạo dám xem những thứ này như một phần năng lực của hắn. Thật nực cười đến tận cùng.
6
Xe vẫn lao vun vút trên cao tốc. Trong khung hình, Khương Mẫn Mẫn một tay ôm vết thương rỉ m/áu, tay kia lục lo/ạn hộp đồ ở ghế phụ. Cô ta cố tìm khăn giấy để cầm m/áu. Đột nhiên, cô ta hét lên đầy phấn khích: "Hạo ca, ở đây có danh thiếp in số hậu mãi của xe!"
Giang Hạo cũng hào hứng đáp: "Gọi ngay số đó, hỏi hãng xe cách dừng xe lại!"
Khương Mẫn Mẫn vội bỏ cả vết thương, lấy điện thoại quay số. Cuộc gọi được kết nối nhanh chóng: "Kính thưa quý khách, Global Luxury Motors mang đến trải nghiệm sang trọng bậc nhất..."
Chưa để bên kia nói hết, Giang Hạo đã gào lên: "Xe mất phanh rồi! Làm sao dừng lại đây?"
Ai ngờ đầu dây bên kia vẫn tiếp tục như máy: "Tìm hiểu mẫu xe mới nhất bấm 1, dịch vụ bảo dưỡng bấm 2, báo hỏng bấm 3, chuyển nhân viên bấm..."
"Đm! Chuyển nhân viên! Chuyển nhân viên ngay!"
"Vâng, xin chuyển máy cho tổng đài viên."
Điệu nhạc 《Für Elise》 du dương vang lên. Tôi bất giác nghêu ngao theo. Quả là hãng xe đỉnh cao, tốc độ kết nối nhanh thật.
Một giọng nữ ngọt ngào vang lên: "Kính chào quý khách, tổng đài viên số 0731 xin được phục vụ, cuộc gọi sẽ được ghi âm..."
"Đm đừng có lảm nhảm nữa! Xe tao mất phanh rồi, xử lý kiểu gì?" Giang Hạo gào thét khàn giọng.
Cô tổng đài vẫn điềm nhiên: "Mất phanh ạ? Xin đừng hoảng lo/ạn. Hãy cho biết vị trí dừng xe. Trong phạm vi dịch vụ, kỹ thuật viên sẽ có mặt trong 1 tiếng."
"Tao đang trên cao tốc Hàng Châu!"
"Xin lỗi quý khách, cao tốc không thuộc khu vực dịch vụ. Rất tiếc không thể cử người đến ngay."
Giang Hạo đ/ập mạnh vô lăng, chưa kịp ch/ửi thì giọng nói ngọt ngào lại tiếp tục: "Quý khách hài lòng với dịch vụ xin bấm 1..."
"Đợi đã! Tao hài lòng c/on m/ẹ mày!" Tiếng tút dài vang lên, cuộc gọi bị ngắt.
"Đm chúng mày!" Giang Hạo ch/ửi ầm ĩ rồi gọi lại. Sau màn chuyển máy quen thuộc, giọng nói ngọt ngào lại vang lên.
Giang Hạo hít sâu nén gi/ận, nghiến răng nói: "Nghe cho rõ! Tao đang chạy 280km/h trên cao tốc. Xe mất phanh, không thể dừng. Có cách nào dừng cái xe quái q/uỷ này không?"
7
"Vậy ngài không cần cử nhân viên đến nữa ạ?"
Đến Khương Mẫn Mẫn cũng phát đi/ên: "Cử cc gì? Không giúp dừng xe ngay, chúng tôi sẽ kiện!"
Tôi đang nằm lăn ra cười trên ghế sofa, buột miệng thêm: "Em giúp họ đi, không thì hôm nay đi cửa sau, mai đi cửa trước đó."
Tổng đài viên chuyên nghiệp bình tĩnh đáp: "Xin đừng h/oảng s/ợ. Xe có chế độ dừng khẩn cấp. Tôi sẽ kết nối với kỹ thuật viên ngay."
Nghe vậy, cả hai tên như ch*t đuối vớ được phao. "Mau lên! Tốc độ này quá nguy hiểm!"
Điệu 《Für Elise》 lại vang lên. Biết có cách dừng xe, Giang Hạo thở phào, cười nhạo: "Nhan Cẩn, mày tính hết đủ đường nhưng quên mất số hậu mãi trong xe nhỉ? Đúng là ông trời có mắt!"
Hắn nắm tay Khương Mẫn Mẫn đầy tự mãn: "Trời không phụ người có tình!"
Nhìn cảnh này, tôi thở dài: "Hừ, thất vọng lắm hả? Đợi tao về xử lý mày!"
Đúng là tôi rất thất vọng, nhưng không phải theo cách hắn nghĩ. Khi Giang Hạo định tiếp tục chế nhạo, giọng nam từ điện thoại vang lên: "Tôi là kỹ thuật viên Tiểu Kiều. Ngài cần dừng khẩn cấp?"
Giang Hạo gấp gáp: "Phải! Xe mất phanh rồi! Còn cách nào khác không?"
"Có một lỗ cắm nhỏ dưới vô lăng. Hãy cắm chìa khóa vào đó để ngắt ng/uồn."
Giang Hạo sờ thấy lỗ cắm, thắc mắc: "Chìa xe to hơn lỗ, làm sao cắm?"
Kỹ thuật viên giải thích: "Không phải chìa thường. Đây là chìa khẩn cấp đặc chế. Tôi nhớ phu nhân từng nói khi m/ua xe: Đây là quà kỷ niệm ngày cưới..."