Đừng hỏi nữa! Đừng hỏi nữa! Càng nói càng rối, căn nhà đẹp đẽ lại thành nhà chứa tro cốt mất thôi!"
Mẹ chồng nhìn Lưu Phong bình tĩnh nói:
"Con trai, ta không thể trốn tránh sự thật! Nhà chứa tro cốt thì đã sao? Mai mốt mời thầy phong thủy về xem là được."
Lưu Phong nghẹn lời, đứng hình nhìn mẹ mải mê trò chuyện trên WeChat.
Nghe bên ngoài đã đủ kịch tính, tôi vội bước vào hòa giải.
"Anh à, đừng trách mẹ nữa. Mẹ chỉ có mình anh thôi, bà đăng lên nhóm cũng vì lo cho anh mà. Suốt ngày mẹ chiều anh thế nào, làm con phải hiểu chứ?"
Lưu Phong tròn mắt nhìn tôi:
"Vợ không phải gh/ét nhất việc mẹ hay đăng story à? Giờ bà gây chuyện to thế này, em không tức sao?"
Tôi nén cười, giả vờ khép nép:
Trước kia tôi từng khó chịu thật. Bà thường đăng ảnh tôi mặt mộc, hình tôi mặc áo ba lỗ, lại còn bình luận về chuyện phòng the của vợ chồng. Đêm trước mới gần gũi, sáng sau đi đường đã thấy họ hàng chụm miệng cười khúc khích. Tôi bao lần không dám ngẩng mặt.
Nhưng giờ nh/ục nh/ã đâu còn là tôi. So với việc nhà chồng định m/ua nhà chứa tro cốt làm phòng cưới, chuyện của tôi chẳng đáng bận tâm.
Tôi òa vào lòng mẹ chồng, mắt lệ nhòa trách móc:
"Anh nói gì thế? Em nào có gh/ét mẹ đăng story. Mẹ lớn tuổi rồi, có mỗi sở thích này, mình nên ủng hộ chứ."
"Với lại mẹ chia sẻ toàn vì tốt cho ta. Làm dâu như em, cảm kích còn chưa đủ, sao dám oán trách?"
Lưu Phong chưa kịp cãi thì chuông điện thoại vang lên.
Đồng nghiệp anh hỏi:
"Phong này, nghe nói cậu định m/ua nhà chứa tro cốt? Loại nhà ấy đâu phải cho người sống! Sau này b/án cũng khó, cậu với chị vợ suy nghĩ kỹ chưa?"
Lưu Phong gằn giọng:
"Tôi đâu nói chuyện nhà cửa với cậu? Cậu biết thế nào?"
"Phong quên rồi à? Dì từng kết bạn với mấy anh em trong công ty. Bà ấy đăng story thì tất nhiên bọn tôi biết chứ! Cả công ty đồn ầm rồi..."
Cúp máy, Lưu Phong ù cả đầu. Mở WeChat, đúng như dự đoán - status của mẹ đã được đăng từ lúc nào.
Dưới bài viết là hàng chục lượt thả tim, bình luận từ họ hàng, đồng nghiệp tới hàng xóm.
Anh không chịu nổi. Chuyện không m/ua nổi nhà khi cưới đã khiến anh mất mặt, giờ cả thiên hạ biết anh định lấy nhà chứa tro cốt làm tân phòng, đúng là trò cười cho thiên hạ.
Hơn nữa, đó đâu phải nhà chứa tro cốt thật! Chính mẹ anh đã biến nó thành thứ đ/áng s/ợ ấy!
Lưu Phong gi/ật phắt điện thoại của mẹ, xóa sạch status, gào lên:
"Mẹ! Từ nay cấm đăng chuyện nhà cửa! Con sẽ không m/ua cái nhà đó nữa!"
Bà lão nhìn bài đăng trăm lượt tương tác bị xóa sạch, đ/au đớn vỗ ng/ực:
"Trời ơi! Con làm gì thế này! Không m/ua thì thôi, xóa status của mẹ làm chi?"
"Khổ công mới được trăm like, hàng xóm cũ còn hỏi thăm. Giờ mất hết rồi!"
Lưu Phong đạp cửa bỏ đi. Tôi mỉm cười an ủi mẹ chồng đang nức nở.
"Mẹ đừng gi/ận. Phong chỉ nhất thời nóng gi/ận, chưa hiểu tấm lòng mẹ thôi. Cho con thời gian, rồi con sẽ hiểu."
"Vả lại, con chỉ cấm đăng chuyện nhà. Mẹ có thể đăng việc khác mà. Phong hiếu thảo, thấy mẹ vẫn quan tâm, ắt cảm động."
Mẹ chồng nghe vậy ngừng khóc, nghẹn ngào:
"Con nói phải. Trước giờ nó chưa gi/ận dữ thế, chắc tại mẹ ít quan tâm nó quá. Từ nay mẹ sẽ đăng nhiều về nó, chắc chắn nó không từ chối đâu."
Vừa nói bà vừa lật album ảnh, suy tính đăng gì để thu hút.
Trong lòng thầm vui, tôi lặng lẽ rời phòng để mẹ chồng tự suy nghĩ.
Hai mẹ con này chính là thủ phạm khiến tôi uất ức đến ch*t ở kiếp trước.
Người chồng đáng lẽ là chỗ dựa, lại mặc kệ mẹ lấy đời tư của tôi làm trò tiêu khiển. Mỗi lần tôi phản đối, Lưu Phong lại dạy đời:
"Bà già cả rồi, tiết lộ được bao nhiêu? Em tưởng thời nay còn gì là riêng tư? Đời tư em đáng giá lắm sao? Khéo lo chuyện khác đi, cứ cãi nhau với người già làm gì?"
Kiếp trước tôi cam chịu, nuốt nước mắt vào trong. Kiếp này, tôi sẽ để hắn nếm trải cảm giác bị "quan tâm đặc biệt" trên MXH của mẹ.
Dưới sự động viên của tôi, mẹ chồng đã chọn chủ đề gi/ật gân hơn m/ua nhà: Lưu Phong dùng th/uốc tráng dương.
Chuyện thể lực yếu của anh, hai mẹ con đều biết nhưng giữ kín vì danh dự đàn ông. Đang háo hức ki/ếm tương tác, bà chọn ngay đề tài này. Nhưng khi soạn xong bài đăng, bà đột nhiên do dự:
"Con dâu à, lần trước nó gi/ận mấy ngày không nói chuyện. Đăng cái này e lại phật lòng. Thôi không đăng nữa, đợi hỏi ý nó trước đã."
"À này, con không phải đang ôn thi công chức sao? Lần trước con bảo khả năng đậu cao lắm. Để mẹ đăng story chúc mừng trước nhé! Cơ quan con thi tên gì ấy nhỉ?"
Vừa nói bà vừa lục túi hồ sơ của tôi - nơi chứa mọi thông tin cá nhân từ đơn đăng ký đến bài thi.