Lưu Lạc Chốn Tiên

Chương 4

27/08/2025 14:09

Hứa Thất Lang không nói thêm nữa, mà dùng hành động chứng tỏ hoàn toàn không mệt mỏi.

11

Người này vừa mới nghiêm túc đạo mạo, sao chốc lát đã bộ dạng như thế?

Ta bị hắn quấn lấy một hồi, mới thở hồng hộc đẩy ra: "Mẫu thân từng dặn, không được bạch nhật tuyên d/âm..."

Nếu bị người ngoài biết được, ắt sẽ chê ta vô lễ, lôi kéo phu quân hành sự bậy bạ.

Hứa Thất Lang khẽ gạt tay ta, tiếp tục tiến sâu: "Nhưng ta cũng muốn nghỉ trưa..."

"......"

Mấy ngày liền, hai ta trong phủ gần như không làm việc gì khác.

Hứa Thất Lang tựa đứa trẻ mới nếm được đồ ngọt, chỉ chuyên tâm khắc khoải chuyện ấy.

Ta cũng muốn sớm hoàn thành kỳ vọng của Hứa Phu Nhân, nhưng lại càng muốn nghỉ ngơi!

Thế là ta cùng hắn ước định tam chương - sáng không được, trưa không được, chiều cũng không xong.

Hứa Thất Lang thất vọng: "Vậy chỉ được ban đêm?"

Ta: "......"

Đương nhiên vậy!

Để xua tan thời gian ban ngày, Hứa Thất Lang dẫn ta thăm thư phòng của hắn.

Tàng thư của hắn rất nhiều, không ít bản cổ đ/ộc nhất.

Ta thấy trên án thư có nửa trang chữ viết dở, khẽ đọc: "Ngũ Nhạc tầm tiên bất từ viễn, nhất sinh hiếu nhập danh sơn du. Thơ của Lý Bạch." Hứa Thất Lang nhướng mày: "Nàng biết chữ?"

Ta gật đầu: "Chỉ nhận được vài chữ thô thiển."

Phụ thân, huynh trưởng và đại tỷ đều từng dạy qua.

Mẫu thân thường nói, nữ nhi cũng phải đọc sách biết chữ minh lý, hơn hẳn kẻ m/ù chữ.

Hứa Thất Lang ôn nhu: "Nàng còn khiêm tốn đấy. Đã đọc thơ Lý Thái Bạch, vậy câu nàng thích nhất là gì?"

Ta suy nghĩ lát, đáp: "Trường An nhất phiến nguyệt, vạn hộ đảo y thanh."

Hứa Thất Lang ngẩng mặt nhìn ta: "Nàng thật khiến ta kinh ngạc."

Có lẽ trong lòng hắn, con gái tiểu quan như ta vốn không biết chữ nghĩa, huống chi đọc tập thơ Lý Thái Bạch.

Ta cẩn thận sờ lên nghiên mực của hắn, thản nhiên nói: "Kỳ thực lang quân cũng khiến thiếp bất ngờ."

"Ý nàng là?"

Ta đáp: "Thiếp không hiểu vì sao lang quân muốn tu tiên. Lý Thái Bạch sùng bái tiên nhân vì hoạn lộ trắc trở, muốn trốn tránh. Nhưng lang quân xuất thân cao quý, tài mạo song toàn, bút tích xuất chúng, nghe nắm cả thầy Quốc Tử Giám cũng khen ngợi không ngớt. Cớ sao muốn thoát khỏi hồng trần?"

Người như hắn, lẽ nào không phải thiên chi kiêu tử, chí tại bốn phương?

Như bị chạm vào nỗi niềm thầm kín, Hứa Thất Lang sững người.

12

Hứa Thất Lang quay lưng, trầm mặc không nói.

Ta hối h/ận vì thất ngôn, đôi bên còn chưa thân, không nên hỏi chuyện thâm sâu.

Khéo lại khiến hắn ngờ vực ta có ý đồ gì.

Ta vội nói: "Thiếp chỉ hỏi bâng quơ, lang quân không cần trả lời."

Hứa Thất Lang thở nhẹ: "Nói với nàng cũng không sao. Ta chỉ cảm thấy nhân gian khổ n/ão, người đời đuổi theo danh lợi, nhưng không thể né sinh lão bệ/nh tử. Nghe nói... thành tiên có thể siêu thoát luân hồi, lại được thấy nơi về của người đã khuất. Vì thế ta mới muốn tu tiên."

Người đã khuất?

Có người hắn rất để tâm đã qu/a đ/ời sao?

Chủ đề này không được tiếp tục, Hứa Thất Lang chuyển đề tài: "Hậu nhật ta phải về Quốc Tử Giám, ngày dài vô vị, nàng có thể đến thư phòng tìm sách đọc."

Hóa ra kỳ nghỉ của hắn kết thúc nhanh thế, từ nay phải sớm hôm đi về.

Trong lòng ta nhẹ nhõm đôi phần, lại thoáng chút bâng khuâng.

Để xua tan u ám trong lòng, ta do dự hỏi: "Lang quân có... loại sách đó không?"

Hứa Thất Lang sững lại, rồi nheo mắt: "Loại nào?"

Ta chớp mắt: "Đừng giả bộ."

Ta không tin trong thư phòng chỉ có sách thánh hiền, không tiểu thuyết tạp chí.

Hứa Thất Lang bất lực: "Tài tử giai nhân..."

"Thần m/a chí quái..."

Hai chúng ta đồng thanh.

Hứa Thất Lang há hốc: "Nữ nhi như nàng lại thích thần m/a chí quái?!"

Ta cũng kinh ngạc: "Nam nhi như lang quân lại thích tài tử giai nhân?!"

Lại cùng thốt lên: "Làm nh/ục nho phong!"

Nói xong, đối diện cười phá lên.

13

Từ nhỏ, mẫu thân đã bảo ta kỳ lạ, bề ngoài yếu đuối nhưng trong lòng cứng rắn, lại hứng thú với chuyện q/uỷ thần.

Bà dặn sách có thể đọc, nhưng sách vặt nên hạn chế, kẻo biến tính tình.

Vì thế ta chỉ đọc "Sưu Thần Ký", "Sơn Hải Kinh" và tr/ộm được từ thư phòng huynh trưởng cuốn "Dậu Dương Tạp Tở".

Nghe ta kể xong, hôm sau Hứa Thất Lang dẫn ta lén vào thư phòng, chỉ chồng sách: "Đây đều là sách ta sai tiểu đồng tìm cho nàng."

Hắn hắng giọng: "Ta đã vứt mấy thứ thô tục, chỉ giữ lại những quyển tạm đọc được."

Nhiều thế!

Cao hơn một thước!

Trong lòng tràn ngập vui sướng, ta suýt reo lên, lao tới hôn hắn: "Phu quân, cảm tạ!"

Vì ít khi chủ động, nụ cười trên mặt Hứa Thất Lang không giấu nổi, hắn khẽ nói: "Gọi Thất Lang là được... Ta cũng gọi nàng..."

Nhưng chưa nói xong, ta đã nhảy ra xem sách.

"Chà, có "Chí Quái", cả "Chẩm Trung Ký" nữa, trời ơi, đọc bao lâu mới hết!"

Những cuốn này quá hấp dẫn, khiến ta quên ăn bỏ ngủ.

Ta lảng vảng trong thư phòng cả ngày, đêm đến vẫn thắp đèn đọc sách.

Hứa Thất Lang trên giường chờ mãi, thấy ta không có ý nghỉ ngơi.

Nghe hắn lẩm bẩm: "Đúng là tự mình hại mình..."

Hắn thúc giục mấy lần, nhưng ta đang đọc chỗ gay cấn, chỉ hời hợt đáp: "Biết rồi, lát nữa ngủ..."

Hứa Thất Lang thở dài, bế ta lên giường.

Ta đ/ấm ng/ực hắn: "Thả ta xuống! Tự đi được!"

Hắn không động lòng, chỉ thầm thì bên tai: "Nương tử, sinh con mới là đại sự."

Kế đó, đèn hồng màn ấm, đêm thắm hương nồng.

14

Vì là ngày nghỉ cuối của Hứa Thất Lang, hắn quấy ta gần trọn đêm.

Chẳng rõ canh mấy, ta mới thiếp đi.

Hôm sau tỉnh dậy đã mặt trời lên cao.

"Hỏng rồi, phải đi vấn an mẫu thân!"

Hứa Thất Lang đã đi rồi, hẳn đến Quốc Tử Giám.

Tỳ nữ bước vào: "Thiếu gia dặn đừng quấy tỉnh, để thiếu phu nhân ngủ thêm."

Hắn thì ngủ được, nhưng ta là tân phụ mới về nhà.

Mới cưới vài ngày đã dậy muộn thế, không nói Hứa Phu Nhân, đến mẫu thân hiền lành của ta cũng phải dạy quy củ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thần Dược

Chương 15
Cô hàng xóm không biết đã uống loại thuốc gì, đêm nào cũng vui vẻ với chồng đến tận nửa đêm. Tôi ghen tị chết đi được, tôi cũng như chị ấy, kết hôn năm sáu năm rồi, nhưng so với cô hàng xóm, tôi cứ như đang thủ tiết sống vậy. Hồi còn yêu nhau, chồng tôi cũng ổn, nhưng giờ về nhà thì hoặc là trốn trong phòng sách chơi game, hoặc là ngủ như chết, đúng là một người đã chết. Tôi càng nghĩ càng buồn bã, hôm đó tình cờ gặp cô hàng xóm, thấy chị ấy mặc váy ngủ gợi cảm, mặt mày hồng hào, tôi đỏ mặt, không kìm được mà đến xin kinh nghiệm. Lén lút hỏi chị ấy làm sao để cuộc sống vợ chồng lại hạnh phúc như vậy?
78
7 Tinh Từ Dã Dạ Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm