Bác bị bóc mẽ, đỏ mặt tía tai liều mạng: "Nhà mày chỉ có một đứa con gái, sau này gả đi như nước đổ lá khoai, cuối cùng cửa hàng chẳng phải thuộc về thằng cu nhà tao? Cho sớm vài bữa có sao?"
"Với lại, bà già cả rồi, mày chưa từng đưa đồng nào phụng dưỡng."
Mẹ nghe xong run bần bật, chỉ thẳng mặt bác quát:
"Xạo sự! Đồ nhà mày b/éo ú 160 cân 8 tuổi đi không nổi mà dám nhòm ngó đồ nhà tao? Loại thở không ra hơi mà đòi thừa kế cửa hiệu của tao?"
Bà quay sang bà nội, giọng nghẹn lại: "Năm xưa Kiến Quốc mới mất, các người cư/ớp tiền đền bù. Giờ thấy tôi mở tiệm lại nhen nhóm ý đồ? Đòi tiền phụng dưỡng mà chẳng biết là hiểu luật hay vờ vịt."
Thím vừa định chen ngang, mẹ đã đ/ập bàn: "Mày còn mặt mũi lên tiếng? Cả ngày nuông chiều thằng b/éo nhà mày, tám tuổi đã nặng 160 cân còn dám thèm thuồng tài sản người khác?"
Bác đ/ập bàn đứng phắt dậy: "Mày ch/ửi ai đấy!"
"Ch/ửi chính mày đấy!" Mẹ hất đổ bàn, bát đĩa vỡ tan tành. "Tao nói cho mà biết - cửa hiệu này con gái tao thừa kế! Các người đừng hòng!"
Bà nội khóc lóc thảm thiết. Mẹ cười lạnh: "Thôi diễn kịch đi! Kiến Quốc mà biết các người tính toán con gái ổng, làm m/a cũng không tha!"
Nói xong đạp cửa bỏ đi, để lại cảnh tàn phá. Sau lưng vọng tiếng bác gào thét: "Mày đợi đấy! Chuyện này chưa xong đâu!"
6
Khi mẹ về nhà, tôi mới biết chuyện hôm nay. Đôi mắt đỏ hoe, mẹ khẽ hỏi: "Kiều Kiều, con có thấy mẹ quá nhẫn tâm không?"
Tôi lắc đầu: "Mẹ ơi, sao con trách được. Họ chỉ nhắm vào tài sản nhà mình. Bà nội đâu đáng thương, chỉ đáng gh/ét thôi."
Mẹ cười đắng gật đầu: "Nhưng bà ấy vẫn là nội của con... Bố con khi xưa hiếu thảo nhất nhà."
Tôi nắm tay mẹ: "Mẹ hiền con thảo, trước hết mẹ phải từ ái. Mẹ nghĩ lại xem hồi đó bà đuổi hai mẹ con mình thế nào."
Tôi ngập ngừng: "Chắc bà không bỏ cuộc đâu, nếu bà tiếp tục gây sự thì sao?"
"Cứ để bà diễn, mẹ tuyệt đối không mềm lòng."
7
Thấy đò/n không ăn, bà nội lập tức nghĩ kế mới. Đêm đó điện thoại tôi nhận cả trăm cuộc gọi từ họ hàng, mới hay sự tình.
Họ bôi nhọ khắp nơi: nhóm gia tộc, hội chợ, cộng đồng dân cư, cả lớp học của em họ. Kết tội mẹ bất hiếu, đuổi bà già ra đường. Bịa chuyện từng giúp mẹ mở tiệm, giờ giàu sang phủi áo.
Đáng gi/ận nhất là những người biết sự thật cũng giả ngơ, quay sang chỉ trích. Dân mạng không rõ đầu đuôi càng hùa theo.
WeChat tôi n/ổ như ngô rang: 99+ tin chưa đọc, hàng chục cuộc gọi nhỡ, hộp thư ngập tràn lời lẽ cay đ/ộc. Chắc mẹ tôi còn tồi tệ hơn.
Mấy hôm nay thấy mẹ hay đờ đẫn, mắt đỏ lừ, làm gì cũng lơ đễnh. Tôi biết những lời đồn á/c ý đang đ/è nặng lên bà.
Ai đó đăng tải ảnh chụp chat lên mạng, sự việc bùng n/ổ. Những đoạn hội thoại c/ắt xén được chia sẻ đi/ên cuồ/ng, leo thẳng top tìm ki/ếm địa phương.
Kinh khủng hơn, có kẻ doxxing thông tin hai mẹ con. Giờ địa chỉ nhà, cửa hiệu đều bị phơi bày như đồ lót giữa phố.
Vì tin đồn lan rộng, cửa hàng mẹ tôi ế ẩm. Mỗi sáng mở cửa, vài "anh hùng bàn phím" đứng chỉ trỏ. Kẻ cố tình review 1 sao, người đăng ảnh kêu gọi tẩy chay "con dâu bất hiếu".
Thậm chí có kẻ đến phá đám: hoặc đặt đồ xong bắt bẻ đòi hoàn tiền, hoặc hét to "đồ ăn kẻ bất hiếu ai dám nuốt". Mẹ tôi luôn im lặng chịu đựng, nhiều lần tôi thấy bà trong bếp lén lau nước mắt.
Khách quen ngày càng thưa, người mới thấy đ/á/nh giá cũng ngần ngại. Doanh thu tháng này sụt một nửa, nhưng tiền thuê, điện nước, lương nhân viên vẫn phải trả đủ.
Nhà cung cấp bắt đầu dị nghị, đòi thanh toán COD thay vì cuối tháng như trước. Họ sợ một ngày cửa hàng đóng sập, n/ợ thành khó đòi.
Nhìn mẹ ngày ngày gượng cười đón khách, đêm về trằn trọc, lòng tôi quặn đ/au.
8
Tôi tìm luật sư tư vấn. Họ khuyên thu thập đủ bằng chứng trước khi hành động để dứt điểm.
Tôi tìm lại bài báo vụ kiện sau khi bố mất, bản án gốc, biên lai chuyển khoản... Bọn họ thích đóng vai nạn nhân ư? Bảo từng giúp mẹ tôi rồi bị phụ bạc ư?
Sau khi tập hợp đủ chứng cứ, tôi thẳng tiến đồn công an. Cuối cùng, đăng tuyên bố pháp lý kèm toàn bộ bằng chứng lên trang cá nhân.
Trong bản án rõ ràng ghi: Yêu cầu bà nội hoàn trả 2/3 tiền đền bù. Vụ đuổi hai mẹ con năm xưa từng gây bão mạng. Quan trọng hơn, tôi tìm được hồ sơ v/ay ngân hàng chứng minh cửa hàng do mẹ tự v/ay mở, không liên quan họ hàng.
Từng bằng chứng như t/át vào mặt những kẻ bôi nhọ. Dư luận xoay chiều.
Cảnh sát mời bà nội lên giáo huấn, nhưng do đã ngoài 70, răn đe xong phải thả về.