Tiêm xong th/uốc, cô ta ống rỗng túi rồi lén lút rời đi.
Mọi chuyện đều đối diện bệ/nh lại.
May nhờ Vệ nhắc sẵn ống kích thước tương tự, bên chỉ chứa chút dinh dưỡng mà thôi.
Còn liều th/uốc thật sự, nằm tay tôi.
6
Đêm khuya, nhắn tin tôi: yêu, anh lỗi, nay làm thâu đêm. Em ngủ sớm đi."
Tôi biết hắn chắn gặp Mạn.
Điều vừa gian động.
Tôi bằng chứng th/uốc và nước vitamin, tìm đến thám tư Kiệt.
Anh ấy học cũ duy nhất tin tưởng này.
Anh ấy tìm cơ uy tín giúp giám định.
Lý Kiệt vật nhíu mày nói: "Lâm Kiều, em biết dù giám định vấn đề, nhưng bằng chứng khác thì rất khó. Chúng ta tìm điện đó, và trình biến mất bí xảy n/ạn."
Người Vệ: kiểm tra các giao dịch khoản lớn gần đây Xuyên."
Vừa hay biết mật khẩu hắn.
Tôi chóng tra giao dịch năm triệu, xế bình thường công ty.
"Sư Lý?" nhớ "Anh ta xế ca ngày bố mẹ gặp nạn. từng tìm anh ta, nhưng từ sau vụ biến mất."
Người Vệ: "Đúng vậy, vì anh ta thẻ nhớ ta liên tục tống tiền triệu quá ít, anh ta muốn thêm nữa."
Tìm bằng chứng gi*t người.
Giang chắn tìm anh tấm bài tẩy bảo toàn sống.
Lý Kiệt điều tra nơi ở Lý, Vệ gửi tin nhắn.
Người Vệ: giờ sáng mai, anh ta xuất ở Thời Đại Vàng tại Cao. Từ phát tài, tuần nào anh ta tới đ/á/nh bạc."
Tôi và Kiệt nhìn nhau ngạc nhiên, sao Vệ biết đến thế?
Lý Kiệt xoa "Chuyện gì kỳ lạ. Tại sao Vệ hiểu mọi như vậy? Lâm Kiều, em quá tin tưởng này."
Kể từ biết bội, thế giới đổ.
Dù biết Vệ chưa về nhưng những tin cung cấp tại đều thật.
Tôi lợi dụng những tin công Xuyên.
Hôm sau, vừa về nhà trốn phòng tắm, chỉ rửa hương từ Mạn.
Tôi với Xuyên, thân rủ đi Cao giải khuây, nay đi.
Giang luôn chiều chuộng mọi điều, lần lệ.
Tôi vé chiều, cùng Kiệt tới Cao.
7
Một giờ rưỡi sáng, rình sẵn sò/ng b/ạc Thời Đại Vàng.
Quả nhiên giờ sáng, đàn ông niên thân hình phát phì vào. b/éo nhiều, nhưng ngay khuôn mặt đó, Lý.
Anh ta thẳng đến khu chơi bài Baccarat, chẳng mấy chốc cáu tóc vì thua hết chip.
Tôi anh ta vẻ mặt hốt nhà vệ sinh, lôi điện ra.
Anh ta gọi Xuyên, đòi hắn tức thêm mười triệu nữa.
"Không thì đăng tải mọi trình quay lên mạng!" ta đe dọa dữ dội.
Giang ở dây bên kia hẳn kỳ tức gi/ận.
Sư cúp ch/ặt điện ruột chờ tiền chuyển.
Tôi cầm ly rư/ợu, vờ say khướt tiến gần: "Sư Lý? Dạo phát rồi à?"
Anh ta ngẩng lên nhìn mặt mày tái mét.
"Cô nhầm rồi..." ta r/un r/ẩy nói.
"Vậy sao?" lắc lư ly, "Xin lỗi, anh trông rất giống xế nhà tôi."
Anh ta phắt dậy, sò/ng b/ạc.
Rẽ con hẻm, sau anh ta vang lên tiếng gấp gáp.
Lý Kiệt ăn mặc toàn đồ đen rút cây gấp "Kẻ dám đe dọa tổng Giang, sống!"
Sư rung rung lớp mỡ trên mặt, vẫn ngoan "Hắn mà dám gi*t thì thẻ nhớ hắn vĩnh viễn được."
"Anh ch*t rồi, ai biết thẻ nhớ ở đâu." Kiệt tiến sát từng bước.
Sư quay bỏ chạy, Kiệt vung đ/á/nh trúng lưng anh ta thét lên đ/au đớn rồi ngã sóng soài đất.
Anh ta nhặt chậu hoa dưới đất, lo/ạn ném về Kiệt.
Lý Kiệt vỡ những chậu hoa đó, vung đ/á/nh thẳng anh ta.
M/áu tức tuôn xối xả.
Có cận kề cái ch*t, con bộc phát năng lượng khủng đột nhiên lao bụng khiến anh ta suýt nữa vững.
Tôi bất ngờ xuất sau, "bình hơi cay" Kiệt.
Tôi kéo quanh co bảy nẻo, cuối cùng tạm thoát kẻ truy đuổi. ngồi phịch đất, thở hổ/n h/ển.
Anh ta nhìn tôi: Tại sao c/ứu tôi?"
"Vì thật."
Anh ta cười khổ: "Cô biết nửa năm nay sống hãi. bảo chỉ hợp tác, năm triệu."
Tay bắt run.
"Xin lỗi!" ngào, "Tôi n/ợ bố cô người. nếu ông, ch*t đói rồi."
Xa xa vọng tiếng chân.
"Đây vị thẻ Phải khiến trừng ph/ạt!"
Anh ta chưa hết câu, đột ngột "Chạy lên!"
Ngoảnh mấy mặc đồ vest tiến về này.
Lần sát thủ mạo Kiệt.
Giang tìm vị gian ngắn thế, còn phái sát thủ đến. đ/á/nh thấp hắn.
Tôi chui con hẻm, hội ngộ cùng Kiệt.
Khi an mở mảnh chài số 18, tầng hầm Hồng, tủ số 3.
8
Lý Kiệt mang mảnh giấy tới làng chài quê Lý, còn về c/ứu bố.
Người Vệ nói, chưa thẻ đêm dài mộng, tức tay với bố.
Tôi vé chuyến sáng, vừa cảnh báo từ lắp phòng bệ/nh bố.