07

Đây lần đầu tiên quát tháo ấy.

Bàn đang giơ lên đẫn giữa trung.

Con gái đi thêm về, đã chuẩn bị xong tối.

"Mẹ ơi, đâu nói nay rảnh sao?"

"Công ty đột xuất đi. Con rửa ăn cơm đi."

"Chán quá, viện thiết kế của đúng là... Cuối tuần bắt tăng đã phó viện trưởng mà vẫn bận thế

"Không được, cho hứa tối nay ăn cơm cùng mình mà."

Con bé vừa nói vừa số. Điện thoại vang lên giai điệu trẻ con:

"Con người cha vời, cha cha..."

"Alo, đấy ạ?" Giọng vang lên đầu dây.

Người cứng đờ, gi/ật vội điện thoại gái:

"Chị Trương lý đúng trưởng Lương đang họp Khi họp xong nhờ bác cho gái nhé."

Đầu dây im lặng một vang lên giọng mỉa mai:

"Vâng, biết rồi. Em nhắn cho phó viện trưởng Lương."

Khi cúp máy, thấy mặt gái mét sang ửng hồng.

"Mẹ đã đang bận mà. Ăn cơm đi con, họp xong ngay thôi."

Lòng giá buốt. Tin nhắn WeChat vang lên:

"Chị nhẫn gh/ê đấy. đang lát nữa em cho bé."

"Anh vốn định nay qua đây, với con. Chắc nhớ em nên cưỡng được."

"Chị ảo tưởng. gái, đâu vì chị."

"Anh xong tính tranh thủ tận hưởng quãng thời gian cuối đi nhé."

"Mẹ thế? Mặt trắng

Tôi vội khóa màn hình. Con gái chạy sờ trán "Ồ, sốt."

Tôi gượng cười: "Mẹ Ăn đi kẻo thức ăn

Tôi gắp cánh vào bát bé: "Món khoái khẩu của đây."

"Cảm ơn mẹ! Con yêu nhất!"

08

Mười sau, Lương lại:

"Tiểu Tình à?"

"Bố biết hồi nãy người nghe máy sợ khiếp. Tưởng ngoại tình lưng con cơ!"

Giọng bé lí nhí vì miệng đang ngậm cánh gà.

"Con nói bậy gì đứa gái nào đi nghi oan cho như không?"

"Con tí thôi mà. Tối nay ăn cơm cánh ngon để cho cái nhé?"

"Ừ, ngay."

Nửa tiếng sau, Lương Khoa hối hả trở về.

Nhìn son mờ trên cổ vội đứng chắn trước mặt che khuất gái.

"Mệt đúng Vào thay đồ đi."

Có lẽ lâu nghe quan tâm, gương mặt ông thoáng chút xúc động.

"Ừ."

Giọng gái cợt vang lưng:

"Mẹ ơi, ánh nhìn ngọt như kéo sợi kìa. đi!"

Người ông mỉm hiền hậu:

"Gh/en gì? Khi lớn, chọn cho một người chồng tốt."

"Tất rồi! Lớn lên nhất định người giống Rồi sống phúc như mẹ."

Ánh bé lấp lánh niềm mơ ước.

Còn trái như bị bóp nghẹt.

Con gái à, đã lầm rồi. cho lấy người ông như đâu.

Kết cục của đã được định đoạt.

Lý do vẫn cố chịu đựng muốn ảnh hưởng của con.

Bóng lưng người ông bước vào phòng ngủ thoáng chút

Tôi theo sau, nhặt chiếc áo mi trên giường đất.

Nhìn son trên cổ người nhặt lên, ánh hối lỗi:

"Xin lỗi. lần nữa."

Căn phòng chìm vào im lặng. Lâu lắm sau, giọng ông vang lên:

"Cảm ơn em nay."

Tôi lạnh lùng nhìn ta. Cảm ơn vì đã giúp che giấu trước mặt gái?

Hay cảm ơn để lộ son cho bé thấy?

Hóa ra cũng chút liêm sỉ.

"Anh biết vì anh. Vậy nên cần cảm ơn."

"Tôi mong trước khi Tiểu Tình học, tròn phận người

Anh gật "Em yên tâm."

Tôi biết đồng ý. Dù yêu tôi, vẫn quan tâm gái.

"Khi bé, cần gượng vợ. Nghe mà buồn nôn."

Người ông khựng lại, đầu

"Anh hiểu."

09

Tôi luôn biết người chữ Chỉ trừ lời hứa yêu suốt đời.

Kể đó, đều đặn nhà. tăng ca, nấu cơm chờ như xưa.

Con gái vui hẳn lên.

Biết mỗi càng bận rộn hơn.

Những bức ảnh người lạ gửi

Giờ đây nhìn họ hôn nhau trong ảnh, lòng chẳng gợn sóng.

Tôi thấy người bệ/nh dám phát tán ảnh riêng tư.

Đúng non nớt.

Tôi tưởng mọi chuyện êm gái

Nhưng ba trước kỳ thi, nhận được cuộc Lương Khoan.

"Điều lãng mạn nhất nghĩ được cùng em đi hết cuộc đời..."

Giọng ca quen thuộc chới với.

Đã nửa năm chúng điện cho nhau.

Hai người dưới một mái giờ những kẻ lạ quen mặt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm