Bảy Năm Ly Biệt

Chương 5

15/06/2025 05:51

「Chỉ có thể nói, tất cả đều do em tự chuốc lấy mà thôi.」

Nói xong, tôi không thèm để ý đến người đằng sau, bước những bước dài rời đi.

10

Dạo gần đây công ty có lẽ thực sự không ổn lắm.

Hạ Yến chỉ biến mất vài ngày rồi đột nhiên quay về, sau bao năm lại bắt đầu ngày nào cũng trở về nhà.

Anh ta đối xử với tôi ân cần, chu đáo như thời mới cưới.

Mỗi lần về nhà đều ôm theo một bó hoa nhài, vừa đến cửa đã lao vào dọn dẹp nhà cửa.

「Trước đây anh luôn nghĩ, ki/ếm được thật nhiều tiền thì sẽ cho em ở ngôi nhà như trong ti vi, sau này nhà có rồi, chúng ta cũng dọn vào ở rồi, nhưng mà...」

Anh ta không nói hết câu, khóe miệng nhếch lên nụ cười đắng chát.

Tôi chăm chú xem ti vi, còn anh ta thì đăm đăm nhìn tôi.

Khiến tôi suốt một thời gian dài nổi da gà không ngớt.

Tôi vài lần nhắc đến chuyện ly hôn, anh ta không trốn tránh nữa.

Chỉ cắn môi r/un r/ẩy rồi chuyển đề tài.

Anh ta hiểu rõ tính tôi nói một là một.

Tôi cũng biết anh ta đang trốn tránh.

Dù không hiểu vì sao sau bao năm gây chuyện, giờ tôi trả lại tự do cho anh ta.

Sao anh ta lại không vui nữa?

Nhưng cũng chẳng sao.

Dù gì cũng sắp ly hôn rồi.

Tắm xong, tôi ngồi trước bàn trang điểm lau tóc.

Chiếc khăn bất ngờ bị một bàn tay gi/ật lấy, sau đó đôi bàn tay to lớn phủ lên mái tóc tôi qua lớp khăn.

Ánh mắt dịu dàng của Hạ Yến trong gương khiến tôi dựng cả tóc gáy.

Cảm giác buồn nôn trào dâng ngập lồng ng/ực.

Tôi đứng phắt dậy lùi ra xa: 「Hạ Yến, anh không cần phải thế này. Tôi đã quay về gia đình thì sẽ không can thiệp vào chuyện công ty nữa.」

「Nếu không có vấn đề gì, anh nhanh chóng ký vào đơn ly hôn đi.」

Nghe vậy, mặt Hạ Yến tái mét, vội nói: 「Không, không phải vì chuyện công ty.」

Anh ta nhìn tôi chăm chú: 「Hoan Hoan, anh chưa từng nghĩ đến chuyện ly hôn với em.」

「Anh đã c/ắt đ/ứt với Thẩm Như rồi, sau này sẽ không vướng bận với người ngoài nữa, chúng ta sống tốt với nhau nhé?」

Nói xong, đáy mắt anh ta còn lấp lánh hy vọng.

Khoảnh khắc ấy, tôi như thấy chàng trai ngày xưa ngoảnh lại cười với mình: 「Hoan Hoan! Mau đi chọn váy đẹp nhất đi, ca ca sẽ ngăn bọn họ cho em!」

Đôi mắt tuổi trẻ trong veo, sáng ngời.

Còn người đàn ông trước mặt giờ đã đục mờ vì chìm đắm trong hư vinh.

Rốt cuộc họ đã không còn là một người.

Mối luyến tiếc cuối cùng trong lòng tôi cũng tan biến.

Thấy tôi im lặng, anh ta tiến lại gần hơi thở nóng hổi phả vào cổ.

Ánh mắt anh ta dần tối sầm, d/ục v/ọng cuộn trào.

Khi môi anh ta sắp chạm vào tôi, tôi đẩy mạnh ra.

Hạ Yến lảo đảo lui mấy bước, mặt thoáng vẻ tổn thương, x/ấu hổ và bất mãn.

「Em... gh/ê t/ởm anh?」Giọng anh ta r/un r/ẩy.

「Phải, chẳng phải anh luôn biết rõ sao?」

Tôi hít sâu mấy hơi dằn cơn buồn nôn.

Những ngày qua bị thờ ơ cuối cùng cũng khiến người đàn ông quen địa vị cao kia nổi gi/ận.

「Vậy nên từ khi em biết anh ngoại tình, bao năm nay em không cho anh động vào người!」

「Kể cả bị Thẩm Như nói em không sinh được, em cũng không để tâm đúng không!」

「Bao năm qua những lão tổng thân thiết hỏi anh sao không có con, anh phải trả lời thế nào? Bảo vợ anh không chịu đẻ cho anh à!」

Tấm màn che phủ bao năm vợ chồng bị x/é toạc.

Anh ta gầm lên đến tĩnh mạch cổ nổi lên.

Tôi cũng bừng bừng nổi gi/ận: 「Đúng thế! Tôi không đẻ cho anh, tôi thấy anh bẩn, nhìn anh một cái còn sợ mắt mọc mụn cóc!」

Không khí chùng xuống.

Anh ta nhìn tôi, vạn ngàn cảm xúc dâng trào.

Cuối cùng, mắt anh ta đỏ hoe.

Theo tiếng 「đùng」 vang lên.

Phòng chỉ còn lại mình tôi.

Tốt quá, lại được yên tĩnh.

Tôi ngồi xổm xuống định nhặt chiếc khăn bị anh ta ném dưới đất.

Tay vừa chạm vào khăn lại rụt lại, đi lấy chiếc khăn mới từ tủ rồi ngồi lại trước bàn trang điểm.

11

Không ngờ người đầu tiên tìm tôi sau khi biết tin ly hôn lại là Chu Lập.

Trong quán cà phê, hắn vắt chân chữ ngữ chờ sẵn.

Thấy tôi liền lạnh nhạt chào hỏi rồi đi thẳng vào vấn đề: 「Chị Hoan, giờ công ty bất ổn mà chị đòi ly hôn với Yến ca, không hơi quá đáng sao?」

Tôi không khách khí đáp trả: 「Chu Lập, chuyện vợ chồng tôi, cậu cái gì cũng nhúng tay vào. Nhà cậu dẹp xong chưa?」

Sau buổi tụ tập cuối năm, tôi đã gửi kèm bản sao camera phòng hôm đó cho vị hôn thê của hắn.

Nghe nói nhà gái đang đòi hoãn hôn lễ.

Khó khăn lắm mới dập lửa nhà lại còn lo chuyện của Hạ Yến.

Chu Lập tái mặt, giọng bỗng dịu xuống: 「Chị Hoan, Yến ca trước đây sai nhiều nhưng giờ đã sửa rồi, Thẩm Như cũng bị đuổi đi rồi. Anh ấy biết lỗi rồi.」

「Biết lỗi thì tôi phải tha thứ? Nếu cái gì cũng tha được thì cần cảnh sát làm gì?」

Tôi đứng dậy định đi: 「Tôi sẽ không bao giờ quên những tổn thương anh ta gây ra suốt mấy năm qua.」

「Như cậu cũng không quên ngày mới vào làm làm mất khách hàng, lúc đó tôi nhất quyết đuổi việc cậu.」

Tôi biết Chu Lập gh/ét tôi từ lâu.

Hồi tôi chưa nghỉ làm, Chu Lập vì lấy lòng khách hàng có vợ mà còn mai mối gái cho họ.

Kết quả bị vợ khách hàng phát hiện, đ/á/nh tiểu tam, hợp đồng cũng tiêu tan.

Lúc đó tôi thấy hắn bất chính, định đền bù rồi cho nghỉ việc.

Là Hạ Yến giữ hắn lại.

Chu Lập mấp máy môi rồi cúi đầu im thin thít.

Tối đó tôi đi ăn với Trần Dự và mấy bạn học từ phòng tranh.

Người trẻ tràn đầy năng lượng, ăn xong lại rủ nhau đi đ/á/nh bóng rổ gần đó.

「Chị ơi, thử một chút không?」

Trần Dự đưa tay về phía tôi, gương mặt thanh tú nở nụ cười nhẹ.

Mấy bạn nam nữ đi cùng cũng tươi cười nhìn tôi.

Lúc này, trái tim tôi bình yên đến lạ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ngoảnh đầu lại, chợt nở nụ cười duyên

Chương 8
Đêm trước ngày xuất giá, tỷ tỷ quỳ dưới đất, lệ rơi như mưa, khẩn cầu: “Muội muội, thân ta đã không còn trong trắng, không thể hoàn thành hôn ước. Vì danh tiết nữ nhi trong tộc, chỉ có thể ủy khuất cho muội thôi.” Ta cũng có người trong lòng. Nhưng vì thanh danh gia tộc, đành gạt lệ, thay tỷ gả cho Phó Dự Chi, nam tử trong lòng tỷ tỷ. Tưởng rằng kiếp này sẽ sống lễ độ, tương kính như tân. Nào ngờ về sau, tỷ tỷ lại hối hận. Nàng không chịu nổi cảnh bần hàn khổ ải ngày ngày giày vò, bèn nhớ tới ta – người từng thay nàng bước lên kiệu hoa. Mẫu thân thương tiếc nàng một đời gian truân, nhân dịp đại thọ, lén hạ độc vào rượu ta dâng. Ta bụng rách ruột vỡ, đau đớn thấu xương mà chết. Nàng danh chính ngôn thuận thay thế thân phận của ta, cùng Phó Dự Chi sống đời vợ chồng ân ái, phú quý một đời. Nhưng không ngờ, một khi mở mắt, ta lại quay về đêm thay tỷ xuất giá năm nào. Lần này, ta chỉ sống vì chính mình. #bere
Cổ trang
Cung Đấu
Ngôn Tình
3