Con gái tôi vừa vào đại học đã vào người mẹ đòi tăng tiền phí.
Tôi từ chối, không chồng lên tiếng:
- Con gái đi học xa trắng hư hỏng, tăng cho một vạn tháng đi.
Tôi sửng tôi mới biết, hắn nuôi một nữ ngoài cũng đúng một vạn tháng.
Không những không gi/ận, tôi còn mừng thầm, vui cả đêm.
1
Việc phát hiện ngoại hoàn toàn cờ.
Con gái về nhà phàn nàn bạn học nhái:
- Nó giống con, y đúc, cả xách cũng bắt chước!
Tim tôi đ/ập mạnh:
- Loại nào?
- Chính cái mẹ riêng ở ngoài ấy! Nhân viên còn nói cả thế một chiếc, đúng l/ừa đ/ảo!
Tôi nhíu mày. Tất cả đạc của gái đều do tôi sắm chiếc đó quà nhập học, đ/ộc quyền. Hãng không thể b/án cho người khác.
- Nó còn ngang ngược đòi mẹ, nói quen biết cơ!
Tôi mình, tưởng hiện lạ của gần đây, linh cảm chợt lóe lên.
Trong lên niềm hưng phấn tả:
- Thế Lần mẹ lên thăm sẽ mặt bạn ấy.
Con bé đang gi/ận dỗi, vẻ mặt hức của tôi hãi:
- Mẹ... mẹ hại nữa đúng không?
Tôi ngạc đầu con:
- nói thế?
- lần mẹ mặt hức thế này người sắp họa!
Tôi mỉm cười.
Quả không uổng công dạy dỗ bao năm, bé hiểu mẹ thật.
2
Một tuần sau, tôi Kiều Nhã.
Dù đã điều trực diện ngoài đời khiến tôi sửng sốt.
Gu của không tệ.
Mái tóc đen dài, đôi mắt to tròn, đồng tiền. toát lên vẻ tươi đặc trưng của viên.
Quả thật như gái nói, trang phục đúng kiểu nhái lại nhưng phối thảm họa. Cách ăn mặc phản rõ thân, tôi đã nắm được lai lịch đối phương.
Phải công nhận giỏi chọn, gái xinh đẹp lại ít trải nghiệm dụ.
Thấy tôi, lại đề nghị:
- Chị... chỗ em ngồi nhé?
Con gái tôi gi/ận quát:
- Gọi chị? Vô quá đấy!
Tôi ngăn lại:
- Lêm Lêm về ký túc Mẹ cần nói chuyện với bạn con.
Dù tức gi/ận, bé nghe lời rời đi.
Thấy đối bẽ mặt, lộ vẻ đắc ý. Trẻ người non dạ, chẳng giấu được cảm xúc.
Tôi nhạt:
- Khó em nhỉ, vòng vo mãi mới được chị. Đi thôi, em dẫn đường.
Cô gái mặt non choẹt hầm hầm bước nhanh.
Tôi tưởng sẽ ký túc, nào dẫn tôi loanh quanh vào khu chung cư cao cấp gần trường Một Sáng Tạo Trung Tâm.
Cô bước như bay, thỉnh thoảng ngoái lại liếc nhìn. kiểu được kẹo, mừng ra mặt.
Thang máy lên thẳng tầng cao nhất. Nội thất phong sang trọng, bài trí tinh hơn ăn mặc của ta. Hóa ra thường lui tới đây.
Trên bàn phủ đầy hộp quà. ngượng nghịu:
- Chị thông cảm, chỗ em hơi bừ Anh m/ua nhiều quá, chật cả nhà.
Tôi liếc nhìn những món hiệu phổ thông ý phô ra toàn thứ tôi chẳng thèm ngó ngàng shopping.
Đúng đáng buồn thật.
Nhưng tôi hiểu. Chim mới lên cành cóc nhỏ vừa trời, đương chưa biết thế nào xa hoa thực thụ.
Mất hứng đấu khẩu với nhóc con, tôi đi thẳng vào vấn đề:
- đi, quen từ nào?
Cô ch/ặt tay, mắt lập tức lăn dài. kiểu sàng:
- em với chân yêu Chị tha thứ cho em đi!
Thấy tôi bất động, vật xuống đất ôm bụng:
- Dù em lỗi, chị cũng đừng xô em chứ! đang mang th/ai rồi!
Tôi mày. Đang kịch cung đấu à?
- nói gì?
- mang rồi!
- Của ai?
- Tất Vũ!
Nghe xong tôi sờ, trào lên niềm vui tả. Giọng bỗng dịu dàng:
- Có bầu lại nằm đất thế này? Dậy mau.
Tôi đỡ dậy, tâm hỏi han:
- Cần bệ/nh viện kiểm tra không?
Cô choáng váng phản ứng của tôi, mắt láo nhìn về cửa.
Tôi cười:
- Đợi à?
Ánh mắt ngời lên nỗi kh/iếp s/ợ. cần nói, tôi đã đúng.
Chắc từ lúc mặt, đã báo tin cho Chu. Chờ hắn tới chứng kiến cảnh xô ngã, phô vẻ yếu đuối. Để vợ cả thành á/c đ/ộc đoán, còn tiểu thành nhỏ tội nghiệp. Thế trò mãi võ hùng c/ứu lại diễn.