Hai anh chị nhặt về lại những vai phế vật truyện.

Anh lạnh lùng u uất, thu hút bởi ấm ánh dương.

Em gái nh.ạy cả.m thiếu thương, sẵn sàng hiến dâng tất cho chính.

Họ tưởng mình đã c/ứu rỗi.

Không chỉ họ phiến lót đường.

Để giữ lại cuộc phú quý, quyết định cư/ớp lấy vai diễn chính!

Khi anh lại đời, hôn má anh:

'Ôi mềm mềm thơm thơm, anh miếng bánh kem bé à!'

Người ông lạnh lùng nhất nghe lời khen phải bật cười.

Khi gái khóc lúc nửa òa khóc theo.

'Những ngôi sao sắp ch*t đuối sao đây!'

bật cười, ôm vào lòng một cách lực.

Về không hẹn ai, sốt ruột tìm đến.

Nhưng thấy hai anh đang thức giúp bài thủ công mẫu giáo.

1

Khi mất ý thức vì c/ứu đứa đuối nước, cầu kiếp sau ngửi kem dưỡng tiền mẹ, nghe tiếng sảng cha ông nội chủ tịch đầu.

Kết quả mở mắt ra, đang nằm ổn thùng rác.

Haizz, chẳng phải bảo ở gặp sao? Sao lại cho khởi đầu thảm họa thế này!

Nắp thùng đóng ch/ặt.

Mùi hôi thối đống hỗn độn ngạt thở.

Nhìn tay mũm củ sen trước mặt, lặng hồi lâu.

Chỉ còn cách thôi.

Để phải - KHÓC!

Không biết gào thét bao lâu, cuối cùng có phát dị thường con hẻm tồi tàn này.

Tiếng giày sột soạt tiến lại gần.

Ai hiểu cảm giác c/ứu rỗi khi thấy ánh sáng lần nữa!

Tôi ông trung niên mặc vest chỉnh tề, đeo găng chằm chằm.

Quản gia! quản thân đến đón rồi!

Tôi chắc chắn công chúa bảo mẫu đ/ộc á/c đ/á/nh tráo!

Tôi vội giơ tay ra.

Mau đưa về biệt thự mét vuông có bơi ba sốt ruột mất!

Vài phút ở trên chiếc xe màu đen.

Tiếp hai học sinh trường quý tộc ở ghế sau mắt.

Quản ngập ngừng: 'Thiếu tiểu thư, gần đây khu ổ chuột, đứa bé chắc bỏ rơi... ta đưa bé đến sát?'

Tôi: '...'

Toang rồi!

Hai có ngoại hình khác thường gật đầu lạnh lùng.

Quản thở phào: 'Vậy nhờ thiếu tiểu thư trông chừng nhé.'

Tôi vào tay thiếu gia. Cậu ta ôm tôi, lúng túng.

mê nhan sắc.

Nhìn gương mặt hơn minh tinh, không kìm việc giơ tay sờ.

Thấy biểu cảm chế giễu cô gái bên cạnh, ta đùng đùng nổi gi/ận.

Nhét vào tay cô ấy: 'Phiền phức quá, cầm đi.'

Cô gái lập y hệt.

Thấy hai gương mặt giống tựa tranh, khúc khích.

miệng nhếch chợt thấy ánh mắt đắc ý thiếu bên cạnh.

Cô ta bĩu môi: 'Toàn rác, thối quá.'

Nói rồi xuống ghế giữa.

Xe rộng rãi, đủ chỗ cho ba.

Nhưng nghĩ đến đưa vào mồ sự khóc.

Thiếu phiền, lên.

Thấy mặt ta, hạnh phúc nhoẻn cười.

Cậu xuống, lại khóc.

Tiểu thư lại cười.

Cứ thế...

'Hahaha -'

'Uwa -'

Lặp lại chục lần, quản tiếng: 'Đồn sát tới rồi.'

Tôi lập khóc to x/é trời.

Hai anh nhau.

Một đồng thanh: 'Giữ lại đi.'

2

Quản chóng hoàn tất thủ nhận nuôi.

Tôi biết thân hai - sinh tộc họ Trì, đệ nhất kinh thành.

Giờ đã trở gái Nhan họ.

Đừng vội gh/en tị -

Bởi họ vai phế vật lớn nhất tiểu thuyết ngược tấn trúc mã!

Anh chị có nhan sắc, lại thiếu đi một mái ấm.

Bố ly hôn ngay sau khi sinh họ, mỗi tìm lại cũ.

Với họ, con chỉ sản phẩm liên minh lợi ích.

Hai đứa không thương nhỏ đâu trở lương thiện.

Tính cách Mạt càng càng quái dị.

Là ruột thịt lại không ưa nhau.

Tai họa hơn, họ gặp phải - cặp 'thung q/uỷ' lên.

Họ tiếp cận, anh hoàn toàn quyết liệt.

Anh u ấm thu hút.

Em gái thiếu thương hiến dâng cho chính.

Không sự c/ứu rỗi chỉ giả dối.

Cuối cùng vắt kiệt giá trị rồi văng.

Hình tượng phi thống cùng vừa lợi dụng vừa chân đ/ộc giả phát cuồ/ng.

Vui không? Hiện tại chẳng vui nào.

Ngay sữa nhập ngoại bảo mẫu mất ngon.

Trẻ sơ sinh cứ khóc không ngừng.

Trì Mạt chóng xuất hiện.

Bảo mẫu bối rối: thư cứ khóc hoài không dỗ được.'

Nhưng khi lập nín bặt.

Cậu xuống, lại khóc.

Trì Mạt lại cười.

Cứ thế...

Hai bỗng hứng thú trò chuyền bóng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm