Gửi Vọng Thư

Chương 3

30/08/2025 09:37

Như lần chìm xuống nước năm xưa, trong cái lạnh thấu xươ/ng chỉ còn cảm nhận được hơi ấm duy nhất.

Hơi thở ấy đã đ/á/nh thức ta khỏi cơn á/c mộng.

Mở mắt ra, quả nhiên thấy Bùi Thế Hoài đang lo lắng nhìn ta.

Thấy ta tỉnh dậy, hắn thở phào nhẹ nhõm, vội đứng dậy lúng túng, lại trở về vẻ trầm mặc thường ngày.

Ta ngồi dậy, phát hiện trong phòng chất đầy rương gỗ, nghi hoặc nhìn qua, Bùi Thế Hoài quay mặt đi thấp giọng:

- Mở ra xem đi, có vật gì vừa mắt không?

Dò dẫm mở chiếc rương, ánh vàng lấp lóa khiến ta chói mắt.

Cả rương đầy ắp châu báu vàng ngọc, chỉ nhìn qua đã biết giá trị vô cùng.

- Chuyện này...

Dù đã tự nhủ từ ngày quyết định gả cho hắn phải cư xử mực thước, nhưng giờ đây ta vẫn không thốt nên lời.

- Ta thấy trước kia nàng đều đeo đồ như thế, sau khi về nhà ta lại giản dị quá.

Người đàn ông vạm vỡ gãi đầu bối rối, khiến ta không biết hắn thật lòng hay giả vờ.

- Thiếp vì đ/á/nh mất danh tiết, trái ý song thân nên chẳng có hồi môn. Những thứ này không quan trọng, lang quân không cần...

- Không được!

Tiếng quát to khiến ta gi/ật mình, hắn vội hạ giọng:

- Nàng bạc mệnh theo ta, nếu để nàng sống tệ hơn xưa thì ta đâu còn mặt mũi nào.

- Ta là kẻ thô lỗ, nàng chê cũng phải.

- Ta chỉ muốn hết lòng đối đãi nàng, chứ không ép buộc gì.

Lời nói như đậu hạt trút rào khiến ta nghẹn lời.

Thấy hắn định rời đi, trong lúc xúc động ta đã nắm vạt áo chàng.

Suy nghĩ hồi lâu, ta quyết định giãi bày.

9

- Bùi Thế Hoài, có lẽ chàng ít ở kinh thành nên không rõ.

Ta khẽ nhắm mắt, thở dài.

- Đàn bà thất tiết vốn phải t/ự v*n minh chí. Chàng cưới thiếp đã là ân huệ trời cao, huống chi còn c/ứu mạng ở Quỳnh Ngọc Đài.

- Thiếp...

Mở miệng không nói nên lời. Thừa nhận mình đáng ch*t quả thực khó nói.

- Thật là chuyện nhảm nhí vô nghĩa!

Tiếng hét của Bùi Thế Hoài lại khiến ta gi/ật thót. Thấy ta sợ hãi, hắn dịu giọng:

- Phu nhân của ta, ai dám nói nửa lời vô lễ, ta sẽ x/é x/á/c chúng!

- Dịch Vọng Thư, nàng cứ sống tự tại đi, đừng để tâm lời ti tiện.

- Nàng là tuyệt sắc giai nhân thiên hạ, không ai sánh bằng.

Ta đờ người tại chỗ. Từ nhỏ đến lớn, ta chỉ nghe lời chê trách.

- Thư nhi, chữ con yếu ớt thế này sao xứng Quý Thế tử?

- Thư nhi, đừng tự phụ, thiên hạ còn nhiều giai nhân.

- Thư nhi, sao không giành giải nhất xuân yến?

- Thư nhi, đừng làm nh/ục gia tộc...

Từng câu từng chữ như dây trói buộc, càng giãy càng siết.

Chưa ai từng nói ta là nhất.

- Đừng khóc, Vọng Thư...

Tiếng thở dài trên đầu, bàn tay chai sạn lau khẽ má ta.

Vết chai ráp ráp khiến ngứa ngáy, nhưng khiến ta cảm thấy mình được nâng niu như bảo vật.

Thì ra, ta đã khóc ư...

Nhưng vì sao?

Hai ta vốn không quen biết, sao chàng đối đãi ta tận tình thế?

10

Lời hứa Bùi Thế Hoài thành hiện thực.

Ở Bách Nhạc thành, ta sống những ngày thong dong chưa từng dám mơ.

Vừa quản lý phủ đệ, vừa tự do dạo phố.

Không cần mạng che mặt, cũng chẳng kiêng kỵ tửu quán.

Càng không phải nhịn đói giữ dáng.

Trong phủ cũng không có con riêng, chỉ là con nuôi của liệt sĩ.

Bọn trẻ ngoan ngoãn, thường tặng ta thỏ con làm thú cưng.

Bùi Thế Hoài bảo ta chỉ cần vui vẻ, không cần làm gì.

Nhưng sau nhiều ngày suy nghĩ, ta quyết mở học đường.

Biên cương lo/ạn lạc, việc học vốn khó khăn.

Thầy đồ trong thành ít lại đắt đỏ.

Vậy nên lập học đường nhỏ để trẻ em vừa luyện võ vừa biết chữ.

Tưởng rằng việc này sẽ bị phản đối, nào ngờ hắn lập tức chuẩn bị sân trường cạnh phủ tướng quân.

Dần dà, học trò đông lên, lại có lão phu tử tự nguyện đến dạy.

Chỉ mấy tháng, học đường nổi tiếng khắp vùng, nhận cả con em bá tánh.

Khi triều đình cử tân tri huyện đến, ta đã mặc nam trang thoăn thoắt dạo phố.

Thiên hạ gọi ta là Dịch phu tử chứ không phải Bùi phu nhân.

Nhưng không ngờ vị tri huyện mới - kẻ được đồn là quý tộc xuống tô điểm công trạng - lại chính là Quý Nam Khâm.

Hắn đến lúc ta đang giảng bài.

Tiếng đọc đồng thanh vang lên, ta quay người trong tiếng ve râm ran.

Ánh mắt gặp bộ quan phục tinh anh - Quý Nam Khâm.

Hắn nhận ra ta, sửng sốt.

- Bái kiến đại nhân tri huyện.

Ta bình thản thi lễ, ngăn học trò tò mò phía sau.

- Lâu lắm không gặp... Vọng Thư...

11

Ta và Quý Nam Khâm đính hôn từ thuở ấu thơ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm