Lời Hoa Dịu Dàng

Chương 14

31/08/2025 13:44

Nhưng nàng vốn nên ấm áp, sáng sủa, tràn đầy sức sống.

30

Càng quen biết nàng lâu, ta càng không muốn trở thành Hoa Từ Nhu.

Rốt cuộc ta vẫn hóa thành Hoa Từ Nhu.

31

Đạo Hương ngày càng trầm mặc.

Mạch Thanh oán h/ận ta, chẳng còn đối đãi nồng hậu:

- Nếu không phải tên đại l/ừa đ/ảo ngươi xuất hiện, tướng quân... tướng quân nàng vẫn có thể chống đỡ thật lâu, vẫn có thể đồng hành cùng chúng ta rất lâu nữa cơ mà.

Trong lòng bọn họ đều chất chứa uất khí.

Mấy tháng tiếp theo, trên chiến trường bọn họ như đi/ên cuồ/ng ch/ém gi*t, thân thể tả tơi vẫn gượng dậy, hoàn toàn không màng tính mạng. Dưới sự tấn công mãnh liệt ấy, chúng ta nhanh chóng chiếm Đức Châu, thừa thắng hạ liền mười hai thành.

Tính cả ba thành ta đoạt được và năm thành Hoa Từ Nhu để lại, giờ đây phần lớn giang sơn đã thuộc về ta.

Lê Ca sau nửa năm gặp lại thốt lên kinh ngạc:

- Tướng quân, ngài thật lợi hại.

Mạch Thanh nghe xưng hô ấy đỏ hoe mắt, ném lại câu "Đồ l/ừa đ/ảo trơ trẽn" rồi bỏ đi, Đạo Hương đuổi theo.

Lê Ca ngơ ngác:

- L/ừa đ/ảo? Là nói ta sao?

Ta không đáp.

Chỉ truyền lệnh cho thuộc hạ phao tin "Hoa Đại Tướng Quân đã áp sát kinh thành" gây hỗn lo/ạn, lòng người rối bời thì việc hạ thành sẽ dễ như trở bàn tay.

Ta chợt nhớ Tiểu Oanh.

Không biết nàng trong cung thế nào rồi.

32

- Phản nghịch! Thật là phản nghịch! - Hoàng đế trên long ỷ gầm thét - Đàn bà dấy lo/ạn được tích sự gì? Chẳng lẽ thật sự muốn xưng đế?

Tiểu Oanh hầu bên khẽ chê bai:

Hoa Đại Tướng Quân anh hùng tuyệt thế mới xứng ngồi ngai vàng, đâu phải lão già hâm hập sống thừa này!

Hoặc nhường cho Nhu tỷ tỷ cũng được, tỷ tỷ ta tài giỏi lắm, có thể thu phục hết thảy ăn mày trong kinh thành.

Triệu công công cung kính dâng lên:

- Bệ hạ, có phong mật tấu.

Tiểu Oanh khẽ vểnh tai.

- Cái gì? Hoa Từ Nhu đã ch*t, Hoa Từ Nhu hiện tại chỉ là thứ thế thân từ Lô Hoa thôn? Lại còn là nguyên phối của Trạng Nguyên Tống Trường Hằng?

Hoàng đế đ/ập bàn:

- Vô lý! Một mụ nhà quê sao có thể gây chuyện lớn thế? Chẳng qua là kế nghi binh của Hoa Từ Nhu thôi! Tự cho mình là thông minh!

Hoàng đế nhíu mày, không hay có cung nữ đứng ch*t lặng.

Triệu công công đ/á Tiểu Oanh, nàng mới tỉnh thần tiếp tục nghiên mực, nhưng tâm trí đã phiêu diêu tới doanh trại Hoa gia quân.

Phải chăng là Nhu tỷ tỷ?

- Tiểu Oanh! Tiểu Oanh!

Hoàng đế chợt nhìn chằm chằm, ánh mắt âm lãnh tựa rắn đ/ộc phun ngòi.

Tiểu Oanh toát mồ hôi quỳ rạp xuống.

Triệu công công xông lên véo tai nàng lôi khỏi điện:

- Lão phu đã dặn đi dặn lại, trước mặt bệ hạ phải dồn mười hai phần tinh thần. Ngươi làm cái gì thế?

- Bệ hạ, cho phép lão nô đưa nó xuống dạy quy củ.

Hoàng đế phất tay.

Ra khỏi điện, Triệu công công buông tay thở dài:

- Ta bảo ngươi đi sao không đi? Lúc then chốt mơ màng chi vậy? Suýt nữa ngươi đã...

Nhìn đôi mắt ngây thơ của Tiểu Oanh, lão thở dài nói tiếp:

- Mạng ngươi không thể tắt trước ngày đổi triều.

Tiểu Oanh linh cảm chuyện chẳng lành:

- Có chuyện gì sao?

- Bệ hạ nghe đồn uống m/áu trinh nữ cửu nữ sẽ trường sinh. Hoa tướng quân áp sát kinh thành, bệ hạ sợ biến cố nên định thực hiện tối nay.

- Lão nô nói ngươi hồng trần chưa dứt mới c/ứu được. Chín cung nữ kia...

Tiểu Oanh lạnh gáy. Cung nữ được sủng hạnh đều bị trượng tử. Chín người này liệu còn sống?

Nàng quay đầu chạy vào điện. Triệu công công kéo lại:

- Định làm gì?

- C/ứu họ! Tôi không thể đứng nhìn người khác ch*t thay!

33

Trong điện rộng, tiếng ngáy vang lên từng hồi.

Hoàng đế già nua, một lần hưởng lạc ba cung nữ đã kiệt sức. Sáu người còn lại co cụm an ủi nhau.

Thấy Tiểu Oanh lẻn vào, tất cả biến sắc:

- Vào làm gì? Mau ra đi!

- Muốn ch*t à?

- Chúng tôi ở đây hầu hạ là được.

Mọi người đẩy Tiểu Oanh ra cửa. Nàng nhất quyết không đi.

Giằng co giữa chừng, bóng người trên long sàng trở mình. Tiểu Oanh rút từ sau lưng ra cuộn bạch lăng:

- Lão cẩu hoàng không ch*t, cung đình còn ch*t nhiều người hơn. Mạng hắn quý, mạng ta cỏ rác sao? Các chị đi đi, có ai hỏi cứ nói ta gi*t cẩu hoàng!

Nói rồi, nàng r/un r/ẩy quấn lụa quanh cổ hoàng đế. Cách c/ứu người tốt nhất chính là diệt trừ nguyên phạm.

Một tiếng thở dốc vang lên.

Hoàng đế đã mở mắt từ lúc nào.

- To gan!

Tiểu Oanh r/un r/ẩy buông tay dưới uy nghi bệ hạ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm